Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3246 : Trao đổi Thiên Thư 2

Ngày đăng: 02:19 22/04/20


- Mẫu tử hai nàng so với Vô Tự Thiên Thư còn quan trọng hơn.



Lục Thiếu Du nhìn Lăng Thanh Tuyền nói.



Trong sát na, trên khuôn mặt trắng bệch, thanh xuân của Du Thược khẽ chấn động, ánh mắt nhìn chăm chú về phía Lục Thiếu Du.



Lăng Thanh Tuyền nghe vậy ánh mắt trên khuôn mặt trắng bệch lóe lên, nói:



- Cho dù ngươi giao nó cho Huyết Kiếm, không nhất định người này sẽ bỏ qua cho chúng ta. Ngươi đừng tin Huyết Kiếm.



- Khặc khặc.



Huyết Kiếm Đại Đế nở nụ cười âm lệ, lập tức nói:



- Lục Thiếu Du, ngươi không còn lựa chọn nào khác, giao ra Vô Tự Thiên Thư đi.



- Lục Thiếu Du, còn có Thiên Linh Kim Kiếm của ta, đem Thiên Linh Kim Kiếm trả cho ta.



Phía xa, Cổ Kiếm Phong nhìn Lục Thiếu Du lớn tiếng quát. Tín vật chưởng môn Thiên Linh Kiếm Kiếm của hắn đã bị Lục Thiếu Du đoạt đi trong Hư Không Bí Cảnh. Thiên Linh Kim Kiếm trong tay hắn lúc này chỉ là hàng chế tác lại mà thôi.



- Ngươi nghe thấy không? Giao ra đây.



Huyết Kiếm Đại đế nhíu mày, ánh mắt đỏ tươi mang theo sự nóng bỏng nhàn nhạt tập trung vào trên Vô Tự Thiên Thư.



- Thả hai người bọn họ.



Ánh mắt Lục Thiếu Du âm trầm, lần nữa lấy ra Thiên Linh Kim Kiếm mà hắn đoạt của Cổ Kiếm Phong trong Hư Không Bí Cảnh. Thanh trường kiếm này giống thanh trường kiếm màu vàng trong tay Cổ Kiếm Phong như đúc.



- Ta chỉ nói thả một mình nàng ta mà thôi. Về phần nữ nhi của ngươi cần đồ vật khác đổi. Một đổi một, không nên gấp.



Huyết Kiếm Đại Đế cười cười.



- Ngươi...



Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du ngập trời, thế nhưng giờ phút này hắn không thể không áp chế sự tức giận trong lòng.
Lăng Thanh Tuyền lắc đầu, đôi mắt xinh đẹp có chút khẩn trương nhìn Lục Thiếu Du.



Nhìn ánh mắt Lăng Thanh Tuyền, trong lòng Lục Thiếu Du có chút xúc động, cúi đầu nói:



- Chẳng lẽ nàng có biện pháp cứu Du Thược sao?



Lăng Thanh Tuyền nghe vậy, nhìn Lục Thiếu Du không nói gì. Lúc này nàng cũng không có biện pháp cứu Du Thược, thế nhưng nàng cũng không muốn hắn chết. Nàng cảm thấy bất lực, trừ phi...



- Những năm này khổ cho nàng rồi.



Lục Thiếu Du nhìn Lăng Thanh Tuyền, vươn tay vuốt ve khuôn mặt trắng bệch của Lăng Thanh Tuyền, lau vết máu ở khóe miệng nàng, khẽ nói:



- Chuyện trước kia là ta không đúng, tha thứ cho ta.



- Ngươi không chết ta mới xem xét tha thứ cho ngươi.



Đôi mắt của Lăng Thanh Tuyền nhìn về phía Lục Thiếu Du, giờ phút này chỉ bằng một câu nói của Lục Thiếu Du, dường như không ít ủy khuất trong lòng nàng đã biến mất.



- Khặc khặc, cảnh tượng thật cảm động. Nhưng mà nhanh lựa chọn đi, ta không có thời gian nghe người một nhà các ngươi nói chuyện yêu đương.



Huyết Kiếm Đại Đế lạnh lẽo cười.



- Ta đồng ý.



Lục Thiếu Du ngẩng đầu, nhìn Huyết Kiếm Đại Đế nói.



- Lục Thiếu Du, ta không muốn ngươi cứu ta. Ta không nhận ngươi, ngươi đừng có phí tâm cơ.



Du Thược nghe vậy nhìn Lục Thiếu Du quát lớn.



Lục Thiếu Du không để ý tới Du Thược, tiếp tục nhìn Huyết Kiếm nói:



- Ngươi thả người trước.