Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3280 : Ngũ Hành Đại Đế 2

Ngày đăng: 02:20 22/04/20


- Hai vị ai di đang định trở về. Ta bớt chút thời gian tới thăm con một chút. Dường như con đang không vui đúng không?



Mộ Dung Lan Lan nhìn thiếu niên trước mắt, nhiều năm như vậy, nàng có thể nhìn thấy cốt nhục của mình đã là kết quả tốt nhất rồi.



- Con nghĩ tới mẫu thân.



Lục Kinh Vân nói.



- Thật sao? Mẫu thân con lúc này nhất định cũng nghĩ tới con.



Mộ Dung Lan Lan thở dài, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên sự bất đắc dĩ. Cố gắng nhịn xuống sự chua xót trong lòng.



- Thế nhưng ngay cả phụ thân cũng không biết mẫu thân của con là ai. Có lẽ cả đời này con cũng không có cơ hội nhìn thấy mẫu thân.



Lục Kinh Vân nói, lại lập tức ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Lan Lan nói:



- La Lan a di, không phải người chính là mẫu thân của con đó chứ?



Toàn thân Mộ Dung Lan Lan run lên, ánh mắt rưng rưng nhìn về phía Lục Kinh Vân.



- Thế nhưng điều đó không có khả năng, sao người lại là mẫu thân của con được. Hy vọng mẫu thân của con sống tốt, chỉ cần mẫu thân còn sống tốt là con không lo lắng.



Lục Kinh Vân lập tức thở dài.



- Ta nghĩ nếu như mẫu thân của con biết được điều này sẽ vô cùng cao hứng.



Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Kinh Vân, nói:



- Kinh Vân ta phải đi về rồi. Con nên tu luyện cho tốt, có phụ thân con, có huyết mạch Kim Hoàng, ngày sau con nhất định sẽ trở thành một cường giả ngạo nghễ đại lục giống như phụ thân con. Mẫu thân cũng tự hào vì con.
Chúng cường giả phi Linh môn nghi hoặc không thôi, không ai biết ý nghĩa của nó.



- Sau này có thời gian ta sẽ nói tỉ mỉ cho các ngươi biết.



Lục Thiếu Du không giải thích thêm, Ngũ Hành tương sinh tương khắc, trên phương diện lĩnh ngộ Lục Thiếu Du có đôi khi có cảm giác có lẽ hắn chỉ vừa mới bước vào giai đoạn nhập môn mà thôi. Mỗi một loại thuộc tính đều bao la vô cùng, thứ mà hắn chạm vào đều mới chỉ là lớp bên ngoài. Đồng thời cũng có thể nói rõ, cấp độ Đế giả tuyệt đối không phải là tận cùng của Vũ đạo, Linh đạo.



- Sư phụ, con đến rồi.



Trong đình viện gần thác nước ở hậu sơn, Niếp Phong cung kính hành lễ, thân thể cao ngất, hai con mắt như sao. Trong mắt hiện lên tinh quang, lúc này hắn đã không còn giống như khi trước. Những năm này ở trong Phi Linh môn đã hoàn toàn lột xác. Đến bây giờ đã trở thành một trong những người trẻ tuổi nổi bật trên đại lục.



- Ta muốn để cho con và Hồng Chí tiếp nhận chức vị chưởng môn Phi Linh môn, con thấy sao?



Lục Thiếu Du nhìn đại đệ tử của mình, Niếp Phong quả nhiên đã không để cho hắn thất vọng.



- Phi Linh môn còn không thể thiếu được sư phụ. Nếu như bắt buộc phải truyền ngôi mà nói, Đại sư huynh thân là người đứng đầu mười đại đệ tử, so với con còn danh chính ngôn thuận hơn. Luận thực lực không kém, luận mưu trí đủ để đảm đương chức vị chưởng môn Phi Linh môn. Còn đệ tử chỉ mong có thể đi theo bên người sư phụ là được rồi, đối với chức vị chưởng môn Phi Linh môn đệ tử cảm thấy mình không thích hợp.



Niếp Phong nói.



- Ta đã nói con phù hợp thì nhất định sẽ phù hợp.



Lục Thiếu Du nói.



- Nếu như sư phụ quả thực muốn truyền vị, cũng chỉ có Đại sư huynh là thích hợp nhất.



Niếp Phong do dự một chút rồi mới ngẩng đầu nói với Lục Thiếu Du:



- Con nghe nói có lẽ Thánh Linh giáo sẽ xác nhập vào Phi Linh môn. Thánh Linh giáo hiện tại tuy rằng giống như người một nhà với Phi Linh môn. Thế nhưng nếu chân chính dung hợp sợ rằng cũng tạo thành một ít phiền phức. Nếu như Đại sư huynh trở thành chưởng môn, con thấy có lẽ là lựa chọn tốt nhất. Đây cũng là lựa chọn tốt nhất đối với Thánh Linh giáo và Phi Linh môn.