Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3510 : Ngoài dự đoán mọi người
Ngày đăng: 02:23 22/04/20
- Nếu như thế, Lục Thiếu Du sợ rằng không phải là là người của Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, thậm chí có khả năng chỉ đến từ thế giới thổ dân mà thôi, có lẽ Thù Tạ Lệnh là hắn đoạt được một cách tình cờ, căn bản không biết tác dụng của Thù Tạ Lệnh.
Ánh mắt Phạm Sàm hơi trầm xuống.
- Phụ thân, động thủ đi, không phải đến từ Thượng Thanh Đại Thiên Thế Giới, vậy thì cần gì phải cố kỵ.
Ánh mắt Phạm Kiếm Nhân lộ ra hàn ý, nhớ tới mấy ngày qua Phương Thải Y đều ở cạnh tiểu tử kia, lửa giận bao phủ tâm thần hắn.
- Chẳng lẽ không thể có những biện pháp khác sao, gia nhập Chiến Thiên Liên Minh chúng ta rất đơn giản, không nhất định phải làm tuyệt như thế.
Bờ môi Phương Thải Y hơi cười nhạt, răng ngà cắn môi, sâu kín thở dài.
- Thải Y sư muội, phụ thân ta nói, chỉ cần ngươi và Phương thúc đáp ứng, chúng ta sẽ thành người một nhà, ngươi có thể giống như ta, đến lúc đó nghĩ biện pháp tiến vào bên trong, một khi đi vào, về sau thành tựu chúng ta có thể nghĩ.
Phạm Kiếm Nhân đến bên cạnh Phương Thải Y, ánh mắt lơ đễnh, nói:
- Một tiểu tử Phá Giới Cảnh sơ giai mà thôi, giết chết một con kiến hôi có gì khó.
- Phạm đường chủ, xin cho lão hủ suy nghĩ.
Trên mặt Phương Chí Thành chấn động.
- Đương nhiên, Phương chấp sự có thể suy nghĩ thật kỹ.
Phạm Sàm mặt không đổi sắc, dấu diếm nói một câu.
Phương Chí Thành và Phương Thải Y lập tức cáo từ rời đi, trong phòng còn lại Phạm Sàm, Phạm Kiếm Nhân, Đỗ Lộc ba người.
- Phụ thân, việc này cần gì phải giao cho Thải Y sư muội làm, ta tự mình đi giết tiểu tử kia là được rồi, giết hắn giống giết con kiến mà thôi.
Phạm Kiếm Nhân nhìn bóng lưng Phương Thải Y, quay đầu nói với Phạm Sàm.
- Nhân nhi, biết rõ vì sao ta đồng ý việc ngươi và Thải Y hay không?
- Thải Y cô nương, ngươi muộn như vậy đến đây, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
- Ta có thể gọi ngươi Thiếu Du không?
Phương Thải Y xoay người lại, nhìn Lục Thiếu Du, đôi mắt đen bóng như làn thu thủy hơi chấn động.
- Đương nhiên có thể.
Lục Thiếu Du gật gật đầu, ánh mắt mang theo một ít nghi hoặc.
- Thiếu Du.
Phương Thải Y gọi một tiếng, lập tức nhào vào trong Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du cảm thấy nghi hoặc, mùi hương thơm ngát bao phủ toàn thân, Lục Thiếu Du thậm chí có thể cảm giác tim nàng đập rất nhanh.
- Thải Y cô nương, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du quả thực sững sờ, do dự một hồi sau đó ôm nữ tử trong lòng, ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, việc này quá đột ngột, Lục Thiếu Du cũng có phần không quen.
- Không nên hỏi ta vì cái gì.
Phương Thải Y ngẩng đầu, đôi mắt đen bóng thanh tịnh, Lục Thiếu Du nhìn nữ tử gần trong rang tấc, hôm nay Phương Thải Y dường như có phần đau thương, hắn vẫn nhận ra điều này.
- Hôn ta.
Phương Thải Y nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn thẳng, ngược lại làm Lục Thiếu Du sững sờ, cho rằng mình nghe lầm, nói:
- Thải Y cô nương, rốt cuộc ngươi bị làm sao thế?
- Thiếu Du, ta không phải nữ tử tùy tiện, ngươi là nam nhân đầu tiên ôm ta, hôn ta, không nên hỏi vì cái gì, nếu ngươi chán ghét ta, ta sẽ đi.
Phương Thải Y nói với Lục Thiếu Du.