Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3606 : Song hạm hiển uy
Ngày đăng: 02:24 22/04/20
Phạm Thống nhìn chằm chằm vào phía trước, hắn nói với hòa thượng béo gầy:
- Hai vị phó đường chủ, Thiên Dương Môn có đến không?
Hòa thượng gầy nhíu mày, nhìn qua không gian trước mặt, nói nhỏ:
- Còn chưa có động tĩnh gì, nói không chừng Thiên Dương Môn sẽ không tới, nhưng cũng chưa biết chắc được.
- Tất cả cẩn thận, bọn chúng sắp tới rồi.
Thời điểm hòa thượng gầy vừa dứt lời, một thân ảnh áo xanh xuất hiện một cách vô thanh vô tức, lúc xuất hiện trước mặt mọi người, áo bào xanh phất phơ, gương mặt cương nghị, chắp tay lạnh nhạt đứng trên đỉnh núi, khí thế bá đạo bộc phát, chính là Lục Thiếu Du.
Hòa thượng béo gầy kinh hãi, chưởng môn có thể vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh bọn họ, không thể nghi ngờ đã đại biểu hắn có thể đánh chết bọn họ một cách vô thanh vô tức, thực lực chưởng môn càng ngày càng mạnh, lập tức hành lễ, nói:
- Bái kiến chưởng môn.
- Bái kiến chưởng môn.
Trong hạp cốc Tần Lĩnh, hơn vạn đệ tử Phi Linh Môn cung kính hành lễ.
Ầm ầm.
Cũng vào lúc này, không gian trước mặt chấn động rất mạnh, lập tức đất rung núi chuyển, một đám thân ảnh xuất hiện.
Trong lỗ hổng không gian có mấy tọa giá khôi lỗi, phía sau bóng người như con kiến, những nơi đi qua không gian run rẩy, đất rung núi chuyển, giống như đàn châu chấu tàn phá mọi nơi.
- Thiên Dương Môn đến.
Trong nhiều người vây xem, ánh mắt khẽ động, tất cả đều quan sát trò hay.
- Ai là chưởng môn Phi Linh Môn Lục Thiếu Du?
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ nhúc nhích, mắt thấy lão giả này tu vị Ngộ Chân Cảnh cao giai, có lẽ tương đương với Huyết Trảo Đặng Nghị.
Nhìn người Phi Linh Môn không có ai trả lời, săc mặt lão giả này âm trầm, quát lớn:
- Ai là chưởng môn Phi Linh Môn Lục Thiếu Du, điếc hay sao?
Lục Thiếu Du vẫn lạnh nhạt đứng đó, hòa thượng béo gầy và Phạm Thống thấy chưởng môn không nói gì, ánh mắt co rúm, tự nhiên cũng không dám nói gì nữa.
Vẫn không có ai quan tâm tới, mặt mo của lão giả này lúng túng, ánh mắt đầy hàn ý, nói:
- Đám chuột nhắt các ngươi không nói lời nào đúng không, ta trước giết mấy tên, xem các ngươi còn im lặng nữa hay không.
Vừa dứt lời, sắc mặt lão giả này lạnh giá, hai tay áo run lên, hắn giống như hùng ưng, hai tay như trảo, hỏa diễm nóng bỏng bao phủ bàn tay, trực tiếp lao thẳng tới phía trước.
XIU....XIU...
Ưng trảo xuyên qua không gian, chụp thẳng vào Lục Thiếu Du và hòa thượng béo bên cạnh.
Khí tức nóng bỏng phun trào, cả không gian run lên, nhiệt độ tăng lên nhanh chóng, giống như núi lửa bộc phát, lão giả có tu vị Ngộ Chân Cảnh cao giai, hiển nhiên thực lực không kém.
Nhìn qua lão giả đột nhiên ra tay, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, thời điểm này hắn đứng phất tay, hai cánh Phi Hổ chiến hạm vỗ mạnh.
Rống!
Đầu hổ Phi Hổ chiến hạm há miệng ra, gào thét dữ tợn như vật còn sống, làm cho người ta rung động khó hiểu, chỉ trong giây lát một đạo năng lượng bắn ra như thiên thạch, năng lượng trùng thiên, sóng xung kích bắn tới, không gian cứng lại, trực tiếp bắn thẳng vào lão giả này.