Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 358 : Không kiêu ngạo, không siểm nịnh

Ngày đăng: 01:43 22/04/20


̣o, không siểm nịnh.



- Ai bảo ngươi mỗi ngày đều tu luyện, cũng không biết nghỉ ngơi. Bằng vào thực lực của ngươi hiện tại chúng ta đã không theo kịp rồi.



Dương Diệu khẽ nói. Thiên phú chênh lệch quá lớn, cho nên cũng không có áp lực gì.



- Vô Song tỷ, sao ngươi lại buồn rầu như vậy? Có chuyện gì sao?



Lúc này nữ tử mặc cung trang màu xanh nhìn thấy vẻ mặt của Lục Vô Song tức thì cau mày, nghi hoặc hỏi:



- Hồng Lăng, Vô Song tỷ đang vì chuyện của Thiếu Du mà lo lắng.



Độc Cô Băng Lan nói.



- Thiếu Du, ai là Thiếu Du?



Thiếu nữ kia hỏi.



- Là đệ đệ Lục Thiếu Du của Vô Song tỷ, cũng là Vũ giả tam hệ. Chỉ là hắn vừa mới vào trong tông đã chọc vào không ít phiền phức. Ta vừa mới nghe nói hắn còn đánh chết đội trưởng chấp pháp đội Ôn Tước làm kinh động tới Tông chủ. Cho nên Vô Song tỷ mới lo lắng như vậy.



Thúy Ngọc nói.



- Đệ đệ Vô Song tỷ không phải là Lục Thiếu Hổ sao? Sao lại còn có một Lục Thiếu Du nữa?



- Hắn là ca ca của Lục Thiếu Hổ. Chỉ là quan hệ không được tốt lắm.



Lông mi Vô Song nhíu lại, sau khi biết Tông chủ gọi Lục Thiếu Du đi, trong lòng nàng vẫn không ngừng lo lắng, bất an.



- Các ngươi lo lắng như thế này cũng không có tác dụng nha. Vũ giả tam hệ sao? Ta cũng có chút hiếu kỳ, không bằng chúng ta cùng đi xem.



Thiếu nữ kia mỉm cười, trên khuôn mặt còn có hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ.



- Thế nhưng đại điện không phải là nơi mà chúng ta có thể tùy ý đi vào nha.
Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói.



- Triệu trưởng lão, Lục Thiếu Du có tội gì ta đã biết, chuyện này cho qua đi thôi.



Vân Khiếu Thiên nhìn vào Lục Thiếu Du một lát, ánh mắt chợt hiện lên một chút dị sắc rồi lập tức khôi phục vẻ bình thường. Hẳn mỉm cười, sau khi nói với Triệu Vô Cực một câu rồi nói:



- Bạch Mi ra đi.



- Tham kiến tông chủ, chư vị trưởng lão.



Lúc này từ cửa bên đại điện, thân ảnh Bạch MI xuất hiện sau khi hành lễ rồi đứng ở bên người Lục Thiếu Du, đánh mắt cho mắt.



- Triệu trưởng lão, mọi chuyện Bạch Mi đã nói cho ta biết. Là những đệ tử kia làm sai trước. Lục Thiếu Du dưới tình huống bảo vệ mình nên mới giết đám người không biết trời cao đất rộng kia, cũng không có gì đáng trách.



Vấn Khiếu Thiên nói.



- Tông chủ, Lục Thiếu Du này vừa rồi lại còn đánh trả, giết chết người của chấp pháp đội - Ôn Tước, đây chính là trọng tội.



Triệu Vô Cực nhìn về phía Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.



- Cái gì gọi là trọng tội? Triệu Vô Cực, ngươi bớt lảm nhảm đi cho ta. Là tên Ôn Tước kia tự mình muốn chết, chấp pháp đội lẽ nào có thể tùy tiện đánh chết đệ tử bình thường sao? Ta nghĩ đám người chấp pháp đội kia nên chỉnh đốn lại bản thân mình thì hơn.



Vũ trưởng lão nói.



- Lục Thiếu Du giết Ôn Tước, đám người chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng. Ôn Tước kiêu ngạo ngang ngược, tự mình muốn chết, theo ta thấy chấp pháp đội nên chỉnh đốn lại.



Tạ trưởng lão nói.



- Hóa ra chư vị trưởng lão đều cho rằng như vậy. Được rồi, nếu như không phải là lỗi của Lục Thiếu Du thì tự nhiên hắn vô tội. Triệu trưởng lão ngươi thân là trưởng lão hẳn sẽ không tính toán với tân đệ tử chứ?



Vân Khiếu Thiên nói.