Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3705 : Cuồng ngược Độc Giác Địa Long

Ngày đăng: 02:25 22/04/20


- Phát tài, phát tài!



Độc Giác Địa Long mừng như điên, kích động run rẩy lên.



- Chúc mừng chưởng môn, chúc mừng chưởng môn!



Đại hán cũng kích động hô.



- Lần này ngươi lập công lớn, sau khi trở về ta cho ngươi làm hộ pháp!



Độc Giác Địa Long mừng rỡ nói.



- Đa tạ chưởng môn đề bạt, đa tạ chưởng môn!



Đại hán kích động run rẩy lên.



- Đây là bảo vật gì, là linh khí sao?



Thân ảnh Độc Giác Địa Long đi tới trước một tử sắc đại đỉnh, đại đỉnh lớn vài chục thước, mang theo khí tức lôi điện.



- Chưởng môn, đây cũng là bảo vật a!



Đại hán hét lớn một tiếng, trong tay cầm một thanh đoản côn tràn đầy bí văn chạy tới.



Nghe vậy Độc Giác Địa Long quay người, liếc mắt nhìn đoản côn, nói:



- Không tiền đồ, chỉ là một thanh hậu thiên linh khí mà thôi, cao hứng cái gì!



- Vậy sao, thế nhưng uy lực không sai a!



Hán tử nghi hoặc nhìn đoản côn, lập tức phất tay đánh ra một côn, mang theo cỗ chân khí hùng hồn cuồn cuộn, đánh thẳng về hướng Độc Giác Địa Long.



- Ngu ngốc, ngươi làm cái gì, ngươi dám…



Lời của hắn còn chưa dứt ánh mắt biến thành ngưng trọng, đột nhiên phát hiện hán tử đã có tu vi thông thiên cảnh trung giai, muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi, thậm chí còn sợ hủy đi hết thảy đồ vật trong sơn động, vì vậy thân ảnh trực tiếp thối lui.



Oanh long!



Nhưng đúng ngay lúc này, không gian đột nhiên dao động, tử sắc đại đỉnh đột ngột lật úp xuống.



Ngay lúc Độc Giác Địa Long còn chưa kịp phản ứng, đã bị đại đỉnh nhốt vào bên trong.



- Ai, muốn làm Địa Long mắc mưu thật sự là phiền toái a!
Lục Thiếu Du cười lạnh, một cỗ vô hình dao động cuộn sóng lan tràn, biến thành vòng cung khuếch tán, kim quang rạng rỡ, không gian run rẩy, nhất thời hóa thành hỗn loạn, thật nhiều áo nghĩa tràn ngập bên trong.



- Di!



Thân ảnh Địa Long nháy mắt xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, sắc mặt đại biến, cắn răng đánh ra một đạo chưởng ấn.



Xuy!



Trong tích tắc một đạo trảo ấn đánh ra, gió giục mây vần, một đạo kim sắc trảo ấn ầm ầm phá không bay tới, chụp thẳng về hướng Địa Long.



Oanh long long!



Trảo ấn đi qua, không gian phá nát, trực tiếp phá hủy chưởng ấn, lộ ra động sâu tối đen.



- Ngao!



Một tiếng long ngâm rít gào, một đầu cự long dài gần hai ngàn thước xuất hiện trong hư không, bộ dáng dữ tợn, bên dưới lại không có long trảo, trên đỉnh đầu có một cây long giác, hào quang bí văn tràn ngập.



Trên long lân có vết máu, tựa hồ cũng có hại không ít, thân hình cấp tốc uốn éo, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du, rít gào phẫn nộ quát:



- Đồ khốn, bổn long sẽ không bỏ qua cho ngươi!



Trong mắt Lục Thiếu Du lộ tia cười lạnh, nói:



- Chỉ một đầu tạp xà như ngươi, thậm chí còn không phải tạp long, lại dám xưng long, đáng tiếc long chân chính đi vắng, bằng không nhất định lột da ngươi!



- Đồ khốn, ngươi hoàn toàn chọc giận ta!



Cuộc đời Địa Long quan tâm nhất là thân phận của mình, vô cùng phản cảm người khác hô hắn là tạp long hay tạp xà, lần này nghe vậy triệt để nổi giận.



Thân thể cao lớn uy thế tăng vọt, chân khí cuồn cuộn không ngừng tràn ngập, không gian nứt vụn từng khúc, nhất thời hung hăng va chạm Lục Thiếu Du, thân hình khổng lồ chính là công kích cường hãn nhất.



Lục Thiếu Du khom người xuống, tựa như mãnh hổ vồ mồi, thân hình tiến tới, bay thẳng như chớp.



Xuy!



Thân thể Lục Thiếu Du trực tiếp mở rộng, biến thành năm trăm thước lớn, toàn thân bao trùm vảy xanh, hóa thành một đầu cự hổ bao phủ điện mang.



Oanh long!



Trong mắt Địa Long sửng sốt, thân thể cao lớn hung hăng va chạm vào cự hổ, trực tiếp đụng nát thân hình cự hổ.