Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3741 : Không muốn sống nữa

Ngày đăng: 02:25 22/04/20


- Tiểu tử, đại đạo hồn tinh chủ yếu tác dụng trong việc đột phá đại đạo cảnh, tác dụng tăng cường nguyên lực cũng không lớn, nhưng sáu viên hồn tinh này trình tự không tầm thường, năng lượng không nhỏ, ngươi còn một lúc nuốt vào sáu viên, thông thiên cảnh cao giai đỉnh cũng tuyệt đối không dám dùng, phải nhờ trưởng bối hộ pháp tương trợ, nếu không sẽ bạo thể mà chết, ngươi còn ăn cả sáu viên, ngươi muốn bạo thể mà chết a!



Thân ảnh Tam Kỳ lão nhân đi tới cạnh Lục Thiếu Du, vẻ mặt ngưng trọng, nhưng không có biện pháp gì, nếu hắn còn bản thể còn có thể giúp áp chế, nhưng hiện tại là trạng thái linh hồn, căn bản không có biện pháp gì.



- Kỳ lão, có thể giúp ta hộ pháp hay không!



Lục Thiếu Du nén đau đớn, sắc mặt vặn vẹo đỏ bừng, toàn thân run rẩy kịch liệt.



- Vậy thì không vấn đề, mấy trăm năm thực lực của ta cũng khôi phục một ít.



Tam Kỳ lão nhân gật đầu, ánh mắt ngưng trọng:



- Chính ngươi có biện pháp giải quyết sao?



- Hẳn là không thành vấn đề!



Khuôn mặt Lục Thiếu Du vặn vẹo kịch liệt, mạnh mẽ chịu đựng năng lượng khủng bố bạo động trong cơ thể, lập tức triệu ra Tử Lôi Huyền Đỉnh, thân ảnh lao vào trong đỉnh, tiến nhập vào Thiên Trụ giới.



Muốn giải quyết năng lượng cuồng bạo của sáu viên hồn tinh, Lục Thiếu Du cũng có biện pháp, nhiều nhất chịu chút đau khổ mà thôi, chẳng qua cần dùng đoạn thời gian khá dài.



Ở thời điểm này hắn cũng không dám trì hoãn quá lâu, cho nên phải đi vào Thiên Trụ giới, hắn cũng đã lưu đại hồn anh bên ngoài, phòng ngừa ngoài ý muốn phát sinh mà Tam Kỳ lão nhân không thể ứng phó.



- Tiểu tử này, thật có biện pháp giải quyết hay sao?



Ánh mắt Tam Kỳ lão nhân ngưng lại, nhìn đại hồn anh, hỏi:



- Tiểu tử, ngươi có thể giải quyết phiền toái này không?



- Có thể, nhưng cần một chút thời gian.



Đại hồn anh đáp.



Trong tầng thứ sáu Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, sắc mặt đỏ bừng, kinh mạch trướng lớn, thậm chí không thể duy trì bộ dáng mặt sẹo, khôi phục lại hình dáng của mình, gân xanh hiển lộ vô cùng dữ tợn.



- Hỗn Độn Âm Dương quyết, cắn nuốt!
Thiên Tuyền khẽ nói với ba người Mạc Kình Thiên.



- Thật sự là hổ lạc bình dương bị khuyển khi, nếu ở Phong Vân sơn, loại mặt hàng này làm sao dám hung hăng càn quấy!



Hổ Sơn đứng sau lưng Ma Linh yêu nữ tức giận bất bình, cũng không có biện pháp nào khác.



- Ngươi nói cái gì, người Thất Sát môn quả nhiên hung hăng càn quấy, vậy giết gà dọa khỉ tốt lắm!



Lời nói của Hổ Sơn tất cả mọi người đều có thể nghe được, một hán tử gầy gò đứng sau lưng Tham Lang ánh mắt âm trầm, giậm mạnh xuống đất, thân hình hung hăng lao thẳng về hướng Hổ Sơn, vung tay đánh ra, một đạo trảo ấn vặn vẹo áp bạo không gian, trực tiếp chộp tới.



- Người của Phong Vân sơn chúng ta, chỉ là một đại đạo cảnh trung giai thì có thể động sao, cút!



Sắc mặt Mạc Kình Thiên trầm xuống, thân hình lao tới như tia chớp, trường bào vũ động, nguyên lực chen chúc hội tụ, một đạo năng lượng quyền ấn trực tiếp đánh ra, xuyên thủng qua không gian hung hăng va chạm vào trảo ấn.



Oanh!



Hai cỗ năng lượng đụng chạm, kình phong khủng bố lan tràn, không gian đều bị chấn vỡ.



- Hừ!



Hán tử gầy gò rên lên một tiếng đau đớn, lảo đảo bật lui ra sau, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã nếm thiệt thòi.



- Linh hồn áo nghĩa, không gian áo nghĩa!



Ánh mắt Tham Lang đột nhiên run lên, âm trầm nhìn Mạc Kình Thiên.



- Ha ha, Tham Lang, ngươi cũng đừng quá tham lam!



Một tiếng cười to vang lên, tiếng cười xen lẫn nguyên lực, thanh âm mang theo uy áp thật lớn, người thực lực không đủ nhất thời bị ảnh hưởng, sắc mặt đều tái nhợt.



Hơn mười thân ảnh rơi xuống bên cạnh người Thất Sát môn, đi đầu là một hán tử mập mạp mặc kim bào, mang theo cỗ khí tức liếc nhìn thiên hạ, không giận mà uy.



Đi bên cạnh còn có một nữ tử cực béo, nhưng dung nhan thanh tú động lòng người, chính là Tây Vương phủ Mộc Vương cùng Bảo Châu công chúa.