Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 37 : Cẩu nô tài muốn chết (2)

Ngày đăng: 01:38 22/04/20


- Thiếu Du.



La Lan thị trên đường từ phòng giặt đồ quay về vẫn thở gấp vì hồi hộp.



- Mẫu thân, không có việc gì, người yên tâm đi.



Lục Thiếu Du biết rõ mẫu thân đang lo lắng cái gì, lập tức an ủi.



La Lan thị tự nhiên lo lắng, lập tức sốt ruột nói:



- Thiếu Du, con đi nhanh đi, bằng không bọn họ sẽ không bỏ qua cho con, ở đây còn có mẫu thân, con đi nhanh đi.



- Mẫu thân, con đi thì người làm sao bây giờ, yên tâm đi, bọn chúng không dám làm gì con đâu!



Lục Thiếu Du mỉm cười nói ra.



- Đều là mẫu thân không tốt, là mẫu thân vô dụng, Thiếu Du...



La Lan thị nhẹ nhàng khóc thút thít, nếu sau lưng nàng có thế lực gia tộc cường đại, tất cả đã không thành như thế...



- Mẫu thân, chuyện này không liên quan tới người, mẫu thân yên tâm, nhi tử hiện tại đã là vũ giả, bọn chúng không làm gì được con đâu.



Lục Thiếu Du cười nói, nhưng trong lòng thì nghĩ tất cả muốn trách thì cứ trách Lục gia, chính mình thân phận dầu gì cũng là huyết mạch Lục gia, nhưng mà Lục gia xem mình như thế, Lục gia này đúng là hung ác.



- Vũ giả, Thiếu Du, con không phải không thể trở thành vũ giả sao? Con vì sao lại...



La Lan thị ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, từ khoảng khắc Lục Thiếu Du đánh giết Triệu Tam tại phòng giặt quần áo, nàng cũng đã kinh ngạc, Triệu Tam chính là vũ giả, tuy nàng không phải vũ giả nhưng mà tại Lục gia là thế gia vũ đạo này, đối với vũ đạo vẫn hiểu một ít.



- Về sau con sẽ nói rõ với mẫu thân, dù sao nhi tử hiện tại đã là vũ giả, sẽ không có việc gì đâu.



Lục Thiếu Du nói.



- Vậy cũng không được, Thiếu Du, con càng phải đi, nàng ta sẽ không bỏ qua cho con đâu.



La Lan thị sững sờ, lập tức trở nên lo lắng.



Lục Thiếu Du tự nhiên là biết rõ mẫu thân nói là ai, xem ra, mẫu thân cũng hiểu rõ ràng, vợ cả của phụ thân sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Đến rồi!



Bên ngoài đình viện đã ầm ỹ, Lục Thiếu Du nhìn qua thì thấy rõ Triệu Đại mang theo hơn mười nô bộc tới, đột phá đến Vũ Sĩ cùng Linh Sĩ, giác quan của mình linh mẫn hơn nhiều, ở gần có động tĩnh gì thì hắn sẽ nhìn thấy, biết rõ hết.



- Lục Thiếu Du lớn mật, dám ngang nhiên giết người trong Lục gia, thật quá càn rỡ rồi, nhanh đi theo ta!



Chỉ một lát, một tiếng quát truyền tới, lập tức hơn mười nô bộc đi vào trong đình viện, hai người cầm đầu chính là Triệu Đại mà Lục Thiếu Du nhìn thấy, còn có một tên mà Lục Thiếu Du nhớ rõ, gọi là Triệu Nhị, cộng thêm tên Triệu Tam mà mình đánh chết, ba người này chính là sát thủ đánh chết Lục Thiếu Du.



- Triệu Đại, ngươi thật lớn mật.



Lục Thiếu Du vẫn không nói gì, Lục Vô Song đã hừ lạnh một tiếng.



- Thì ra là Vô Song tiểu thư cũng ở nơi đây, bái kiến Vô Song tiểu thư.



Thần sắc Triệu Đại hơi đổi, tất nhiên hắn biết rõ Lục Vô Song có quan hệ không tệ với mẫu tử Lục Thiếu Du.



- Các ngươi hô hoán ầm ỹ gì vậy, định làm cái gì, còn không lùi xuống cho ta!



Lục Vô Song nhìn chằm chằm vào Triệu Đại nói ra.



- Vô Song tiểu thư, Lục Thiếu Du giết Triệu Tam, chúng ta phụng lệnh phu nhân tới đây bắt Lục Thiếu Du, nếu Vô Song tiểu thư có nghi vấn, có thể đi hỏi phu nhân.



Sắc mặt Triệu Đại âm trầm nói ra, nhưng hắn là người của phu nhân, tất nhiên sẽ không thật sự đặt Lục Vô Song ở trong lòng.



- Hừ, nơi này chính là Lục gia, Thiếu Du là thiếu gia Lục gia, ta đúng làm muốn nhìn ai dám dĩ hạ phạm thượng, ta tuyệt không khách khí.



Lục Vô Song hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua Triệu Đại và hơn mười tên nô bộc phía sau.



Hơn mười nô bộc này cũng không phải là người Triệu gia, chỉ là người làm việc ở tiền viện, thuộc về người của Triệu Đại quản, lúc này nhìn thấy Lục Vô Song nhìn qua thì cúi đầu xuống, hai mặt nhìn nhau, không dám lộn xộn.



- Vô Song tiểu thư, ngươi đang làm khó ta đấy, người thì ta phải mang đi, chuyện khác Vô Song tiểu thư đến hỏi phu nhân là được rồi.



Thần sắc Triệu Đại âm trầm, ánh mắt lập tức nhìn lên người Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Triệu Đại, thực lực Triệu Đại hẳn là Vũ Sĩ nhị trọng, chính mình cũng không sợ, người này mình khẳng định phải giết không nghi ngờ, nếu đã trở mặt thì cứ giết trừ hậu hoạn, có cơ hội sẽ loại bỏ kẻ này ngay.