Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3902 : Tam Kỳ lão nhân ra tay

Ngày đăng: 02:27 22/04/20


Oanh!



- Ông!



Kim sắc tiểu đao trong não hải Lục Thiếu Du đột nhiên bắn ra kim quang tràn ngập, đem hết thảy công kích ngăn cản bên ngoài, nơi này là địa bàn của nó, không cho phép ai được nhúng chàm.



- Hai thiên sinh linh vật, phiền toái lớn!



Tam Kỳ lão nhân hiện ra bên cạnh Lục Thiếu Du, ánh mắt ngưng trọng nói:



- Một đang Vô Thượng Niết Bàn, một Tuyên Cổ cảnh sơ giai, lần này phiền toái thật lớn, vật khủng bố như thế sao lại mạnh như vậy!



- Vô Thượng Niết Bàn, Tuyên Cổ cảnh sơ giai!



Lục Thiếu Du không biết Vô Thượng Niết Bàn là gì, nhưng Tuyên Cổ cảnh sơ giai thì hắn hiểu thật rõ ràng.



- Tê tê!



Vài đạo hắc sắc cự xà rít gào, nhìn qua như vật sống lao thẳng về hướng Lục Thiếu Du, uy thế cùng khí tức âm tà nhanh chóng lan tràn khắp nơi.



- Chút tài mọn, phá!



Tam Kỳ lão nhân quát, khí thế kinh thiên lan tràn, thổi quét không gian xung quanh dao động kịch liệt.



Oanh oanh!



Thủ ấn biến hóa, không gian trước mặt Tam Kỳ lão nhân hiện ra một động sâu không gian thật lớn, hư không nứt vụn từng khúc, chớp mắt đem vài cự xà nuốt chửng.



- Không gian áo nghĩa thật lợi hại, không nghĩ tới còn có linh hồn thể mạnh như vậy, dựa theo quy tắc, người vào Vạn Thế đối quyết cũng không thể mang theo ngoại lực vào đi!



Chân khí quanh thân Âm Phong nhất thời bình ổn, nhìn Tam Kỳ lão nhân nói.



Huyền Tuyết Ngưng cũng nhìn Tam Kỳ lão nhân, ánh mắt có chút dao động.



Tam Kỳ lão nhân nhìn hai người, nói:



- Các ngươi muốn đấu thế nào thì tự mình đấu là được, chúng ta đi mặc chúng ta, nước giếng không phạm nước sông!



- Nếu đã tới sao lại gấp gáp mà đi, không bằng tương trợ ta bắt nữ nhân này thế nào, tới lúc đó vô số linh dược cùng bảo vật trong không gian này, còn có áo nghĩa linh khí đều tùy tiện cho ngươi lấy!



Âm Phong nói, trong mắt nổi lên lục mang quỷ dị.
- Khí tức âm tà của ngươi không có bao nhiêu tác dụng với ta, ngươi tính là vật gì, cho dù lão tử chỉ là linh hồn thể cũng không phải thứ như ngươi có tư cách động vào!



Uy áp kinh khủng bao trùm, phong vân khuấy động!



Tam Kỳ lão nhân sấn tới một bước, không gian xung quanh chấn vỡ, chân khí cuồn cuộn mang theo nóng cháy mang theo tốc độ quỷ mị hóa thành chưởng ấn đánh lên trảo ấn.



Oanh long!



Không gian run lên, năng lượng khủng bố tràn ra, trảo ấn chưởng ấn va chạm, kình phong thổi quét tứ tán.



Đặng đặng!



Âm Phong cùng Tam Kỳ lão nhân đồng thời thối lui vài bước, chẳng qua Âm Phong còn lui nhiều hơn vài bước mới đứng vững thân hình, rõ ràng đã rơi xuống hạ phong.



- Di, sao lại mạnh như vậy!



Ánh mắt Âm Phong đại biến.



- Hừ, Tuyên Cổ cảnh sơ giai, nếu ta ở thời kỳ toàn thịnh tính cái rắm!



Trường bào run lên, chân khí mênh mông cuồn cuộn tràn ra, uy áp bỗng nhiên phóng thích.



- Uy áp thật mạnh, Âm Phong không thể so sánh!



Lục Thiếu Du đã sớm lui ra sau vài bước, lần đầu tiên nhìn thấy Tam Kỳ lão nhân chính thức ra tay, mặc dù chỉ là linh hồn thể còn không phải trong thời kỳ toàn thịnh, nhưng giai vị uy áp vẫn luôn tồn tại.



- Nguyên lai ngươi đã tới bước này!



Ánh mắt Âm Phong nóng rực, tham lam nói:



- Thật sự là trời cũng giúp ta, không nghĩ tới ngươi đã tới tình trạng này, còn không phải trong thời kỳ toàn thịnh, nếu cắn nuốt ngươi đối với ta mà nói chỗ tốt thật lớn, trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta!



- Ngươi đủ tư cách sao!



Thân ảnh Tam Kỳ lão nhân đứng thẳng, uy áp nồng đậm lan tràn, phong vân cuồn cuộn, uy thế kinh người.



- Huyền Tuyết Ngưng, ngươi cũng không có hảo cảm đối với nhân loại, chúng ta liên thủ đối phó linh hồn thể này, đem hắn giao cho ta, món nợ giữa chúng ta xóa bỏ, mật địa này ta cũng không cần, toàn bộ cho ngươi, thế nào?



Âm Phong hỏi.