Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3909 : Bát Hoang thánh tôn Đế Bá Thiên
Ngày đăng: 02:28 22/04/20
- Không tốt!
Sắc mặt Tiết Mặc Kỳ đại biến, không nghĩ tới lại phát sinh tình huống này, muốn bứt ra cũng không làm được, cỗ tà khí của đối phương lao vào trong cơ thể của nàng, khiến nàng bị ảnh hưởng thật lớn.
Lúc này Lục Thiếu Du đang đắm chìm trong lĩnh ngộ, cũng không biết bao lâu khi tia lục mang cuối cùng bị cắn nuốt sạch sẽ, Tiết Mặc Kỳ phun ra máu tươi.
Phốc!
Tiết Mặc Kỳ phun máu tươi, thân hình suy yếu té xuống đất, nhắm nghiền đôi mắt, đã dần dần mất đi tri giác.
Xuy!
Nhưng đúng ngay lúc này, Huyền Tuyết Ngưng đột nhiên mở mắt, chân khí hoang dã lạnh lẽo bắt đầu khởi động, lập tức quay đầu nhìn Tiết Mặc Kỳ, nói:
- Không nghĩ tới ngươi còn loại bổn sự này, ta thiếu ngươi một phần nhân tình, vậy giúp ngươi một lần đi, có được bao nhiêu ưu đãi phải xem cơ duyên của ngươi!
Quanh thân Huyền Tuyết Ngưng đột nhiên phóng thích bạch lục mang, hóa thành bản thể khổng lồ hơn trăm thước, hương thơm tràn ngập, từng cánh hoa khép lại, thân ảnh Tiết Mặt Kỳ hiện ra trong đóa hoa.
Oanh!
Chân khí hoang vu lạnh lẽo khởi động, không gian run lên, bạch lục mang vặn vẹo không gian, chân khí hoang vu lạnh lẽo lan tràn, làm cho người ta không dám tới gần.
Trong thiên địa, núi non liên miên, trong dãy núi có vài thân ảnh vội vàng đi nhanh, lập tức xuất hiện trong núi sâu, vài thân ảnh hạ xuống, tuổi tác không lớn, nam tuấn lãng nữ thoát tục phi phàm.
Là bốn thân ảnh, hai nam hai nữ, đi đầu là một thiếu niên trường bào, khóe môi hiện ý cười, chính là Lục Kinh Vân, mà bên cạnh còn có một thanh niên tuấn lãng, khóe môi mang theo tà khí, chính là lão bát Lục gia Lục Tượng.
Hai nữ tử thoát tục phi phàm, chính là Bối nhi cùng lão cửu Lục Xảo, bốn người một đường uể oải, có vẻ cực kỳ chật vật, nhưng trong ánh mắt cũng không có vẻ kích động.
- Lão đại, bọn hắn đuổi theo tới?
Ánh mắt Lục Xảo mở to, khuôn mặt trong suốt đáng yêu như búp bê, bộ trang phục trên người lộ ra vài phần nóng bỏng cùng ngỗ ngược.
- Tốc độ của bọn hắn chậm hơn tưởng tượng không ít, tới đây đi!
Khóe môi Lục Kinh Vân lộ ý cười, lập tức nói:
- Đợi một lát động thủ nên cẩn thận một chút!
- Chỉ đám người kia có gì mà lo lắng, vừa lúc cắn nuốt, ba ngàn đại thế giới cường giả rất nhiều, chúng ta cần cố gắng tăng cường thực lực mới được.
Lục Kinh Vân nói.
- Không biết cha cùng Long thúc, dì Mẫu Đơn ra sao, nếu tìm được họ thì được rồi.
Lục Tượng nói.
Nghe lời Lục Tượng, ánh mắt Lục Kinh Vân cùng Lục Xảo đều khẽ động, Lục Kinh Vân nhìn hơn mười người bị cấm cố, nói:
- Chúng ta trước tăng cường thực lực, có đủ thực lực mới có thể tìm được cha cùng lão nhị lão tam bọn họ.
Dứt lời, trong tay Lục Kinh Vân bắn ra nguyên lực, hình thành lốc xoáy nguyên lực bao phủ thiên linh cái lão giả Ngộ Chân cảnh, mà lão giả kia không chút sức phản kháng.
- A!
Sau một lát lão giả kêu lên thảm thiết, cự lực cắn nuốt truyền xuống, hắn có thể cảm giác được nguyên lực cùng hồn anh của mình đang bị hấp thu.
- A a…
Cùng lúc đó Lục Tượng cùng Lục Xảo đều hành động, lập tức trong sơn động truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết…
Sưu!
Giữa không trung, một thân ảnh hóa thành cầu vồng lướt qua không trung, tốc độ nhanh như chớp biến mất, một lát sau thân ảnh xuất hiện trong một mảnh núi non.
- Tiểu a đầu, ngươi không chạy thoát được đâu, ngoan ngoãn đứng lại cho ta, bằng không lão thân không khách khí!
Một thanh âm nữ nhân già nua truyền tới.
Xuy!
Thân ảnh cầu vồng dừng lại giữa không trung, lộ ra một thân ảnh uyển chuyển, trên người mặc một bộ váy dài màu trắng mộc mạc, lại có vẻ tươi mát tao nhã, tùy ý nhưng không mất thanh lịch, cao quý còn hồn nhiên thiên thành lẫn mị hoặc, hiện giờ nàng đang thở hồng hộc, tựa hồ đã tiêu hao rất nhiều.
- Ngươi rốt cục muốn thế nào, ngươi đuổi theo ta ba ngày đêm, ngươi không phiền nhưng ta thì mệt mỏi rồi.
Nữ tử nhìn thật trẻ tuổi, chỉ khoảng mười tám mười chín, trong mắt hiện tia dị sắc, liếc mắt nhìn xung quanh.
- Tiểu a đầu, đừng nghĩ chạy thoát, ngươi căn bản là trốn không thoát.