Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3992 : Long tranh hổ đấu
Ngày đăng: 02:29 22/04/20
Ngao ngao.
Nghịch Thiên Tà Long càng giãy dụa mạnh hơn, gào thét cũng thảm thiết hơn.
Ầm ầm.
Nghịch Thiên Tà Long vặn vẹo giữa không gian, sinh sinh đụng nát vô
số không gian, nhưng nó không cách nào hất thân thể Lục Thiếu Du bay ra
ngoài..
- Lục Thiếu Du, cút xuống cho ta!
Nghịch Thiên Tà Long hét lớn, nó không cách nào thoát khỏi Lục Thiếu
Du, thân hình khổng lồ không ngừng đâm loạn vào quảng trường màu vàng.
Nhưng lúc này Lục Thiếu Du vẫn không ngừng áp chế Nghịch Thiên Tà
Long, thậm chí há to miệng cắn xé nhiều huyết nhục Tà Long, hắn đã hạ
quyết tâm phải cắn nuốt sạch sẽ thân thể Nghịch Thiên Tà Long.
Ngao!
Nghịch Thiên Tà Long không ngừng gào thét, nộ khí trùng thiên, kêu
thảm thiết như sấm, thân hình khổng lồ va chạm vào quảng trường thật
mạnh hòng hất Lục Thiếu Du xuống.
Bành bành.
Lục Thiếu Du toàn thân đẫm máu, hắn vẫn không ngừng há miệng cắn xé huyết nhục.
Ngao ngao...
Rầm rầm rầm...
Khói đen lan tràn, thân thể Nghịch Thiên Tà Long vượt qua hư không,
không ngừng vùng thoát Lục Thiếu Du, nó không ngừng va chạm thật mạnh
với quảng trường màu vàng.
PHỤT...
Lục Thiếu Du phun máu tươi, trên lưng vết thương chồng chất, máu
chảy xuống như mưa, chảy ướt lưng Nghịch Thiên Tà Long, nhưng hắn vẫn
không ngừng cắn xé huyết nhục.
Xì xào...
- Lục Thiếu Du thật độc ác, phòng ngự thật cường hãn!
- Lục Thiếu Du quá biến thái.
Lục Thiếu Du nói với Nghịch Thiên Tà Long.
Nhìn Nghịch Thiên Tà Long, Lục Thiếu Du cảm giác được Nghịch Thiên Tà Long tuy đã phản công thành công, nhưng trên người vẫn còn khí tức của
Hoài Linh Ngọc. Lục Thiếu Du động tâm giết Hoài Linh Ngọc, tự nhiên
không muốn cho Hoài Linh Ngọc chút cơ hội nào nữa.
- Buồn cười, nhân loại ngươi giúp ta phản công sao, ngươi cho rằng phế vật kia có thể chính thức luyện hóa ta sao, ha ha ha.
Nghịch Thiên Tà Long cười lớn, không đặt Hoài Linh Ngọc vào mắt.
Nghịch Thiên Tà Long đèn xem thường Hoài Linh Ngọc, lại âm trầm nói với Lục Thiếu Du:
- Cho dù ta cố ý cho phế vật kia luyện hóa, hắn cũng khó có thể làm
được, ta vốn bị thương nặng, ai biết gặp gỡ các ngươi tham gia Vạn Thế
đối quyết tiến vào, cho nên muốn thôn phệ tăng cường thực lực thôi.
Hơi dừng lại, Nghịch Thiên Tà Long lạnh nhạt nói:
- Nhưng ta nghĩ tới đối đầu lợi hại kia sẽ không bỏ qua cho ta, cho
nên ta mới cải biến chú ý, cố ý cho tiểu tử này dung hợp ta, nói không
chừng có thể tránh được thủ đoạn của kẻ thù, đồng thời còn có thể mượn
cơ hội khôi phục, thực lực, phế vật này còn tưởng rằng ta muốn phản
công, thật tình không biết ta muốn phản công thì hắn không có tư cách
sống tới bây giờ.
Lúc này Nghịch Thiên Tà Long cười lạnh, nó há miệng bao phủ thân thể Hoài Linh Ngọc.
- Không...
Giờ phút này ánh mắt Hoài Linh Ngọc hoàn toàn sợ hãi, toàn thân run
rẩy, hắn nhanh chóng bị Nghịch Thiên Tà Long nuốt vào trong miệng.
- Không ah...
Hoài Viễn Khôi đang xem hình chiếu, từ thiên đường rơi xuống địa
ngục, khi nhìn thấy Tà Long há miệng cắn nuốt Hoài Linh Ngọc thì hắn vô
lực phản kháng.
Hoài Viễn Khôi vốn cười lạnh biến thành tuyệt vọng, vừa cao hứng trong nháy mắt biến thành bi kịch, ánh mắt như tro tàn.
- Ai...
Đám người Hoàng Thiên Tứ, Tử Huyền, Tiết Hưng Quốc nhìn Hoài Viễn Khôi, thở dài tiếc hận.
Trong ánh mắt sợ hãi của nhiều người, thân thể Hoài Linh Ngọc bị
Nghịch Thiên Tà Long trực tiếp nuốt vào trong miệng, hoàn toàn không đủ
nhét kẻ răng.