Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3996 : Nghiệp súc, trốn chỗ nào

Ngày đăng: 02:29 22/04/20


Ầm ầm.



Từng tiếng nổ trầm thấp không ngừng bao phủ hư không, không ngừng nổ

vang liên tiếp, thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du giờ phút này giống như động sâu không đáy, không ngừng hấp thu năng lượng thiên địa.



Giờ phút này thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du hấp thu năng lượng

trong hư không sạch sẽ, các cường giả cảm giác được, năng lượng trong

thiên địa từ từ yếu bớt, thậm chí năng lượng từ bên ngoài Tương Hoàng

Không Gian thẩm thấu vào Vạn Thế liệp tràng.



Năng lượng nồng đậm không ngừng thẩm thấu vào hư không, sau đó không

ngừng có kim sắc quang mang bao phủ thân hổ, trong lúc mơ hồ uy áp không ngừng bộc phát dữ dội, làm cho tất cả người trong hư không xa xa hãi

hùng khiếp vía, linh hồn vô cùng rung động.



Sưu sưu.



Trong hư không, dưới động tĩnh khủng bố như thế, trên bệ đá, các

cường giả và trưởng thượng đồng thời đứng lên, khiếp sợ nhìn động tĩnh

trên bầu trời.



- Lục Thiếu Du đang đột phá, khí tức này diệt có thừa!



Mặc Ngã Hành thì thào rung động.



- Không phải diệt có thừa, là quá hoàn toàn, khí tức mang theo sinh tử khí, đây là dấu hiệu sinh tử chuyển hóa cho nhau.



Phục Ma hoàng giả rung động lên tiếng.



- Không phải diệt có thừa, là qua hoàn toàn, khí tức sinh tử bao phủ toàn thân, đây là dấu hiệu nhìn thấy sinh tử huyền cảnh.



Phục Ma hoàng giả lên tiếng.



- Đặt chân sinh tử huyền cảnh, cũng là dấu hiệu của Niết Bàn Cảnh cao giai ah.



- Dường như là khí tức của Niết Bàn Cảnh cao giai, nhưng khí tức này quá mạnh, cho dù là Tuyên Cổ Cảnh sơ giai cũng không bằng.



Các tông lão nghẹn họng nhìn trân trối, Lục Thiếu Du đột phá trong

chiến đấu cũng không làm người ta rung động, rung động chính là đột phá

không tầm thường, từ chuẩn Niết Bàn đột phá tới Niết Bàn Cảnh cao giai,

dặt chân lên sinh tử huyền cảnh.



- Khí tức này quá cường hãn, Lục Thiếu Du có thể gọi là yêu nghiệt,
- Nghiệt súc, còn trốn đi nơi nào?



Lục Thiếu Du quát lớn, tiếng nói vừa dứt, cả hư không đột nhiên chấn

động lần nữa, thân hổ của Lục Thiếu Du tiến lên một bước, trực tiếp lăng không chụp lấy thân thể Nghịch Thiên Tà Long đang bỏ chạy.



Một trảo này vừa ra, chỉ trong nháy mắt cả không gian chấn động một cách khó hiểu.



Ầm ầm.



Trong hư không vô tận đột nhiên sinh ra một trảo màu vàng cực lớn phá không bay đi, giờ phút này khí tức lăng lệ, gió nổi mây phun, lôi đình

vần vũ, một trảo này biến lớn mấy ngàn mét, hư không ven đường nó đi bị

tan vỡ, khó mà khôi phục lại, hư không đen kịt vắt ngang bầu trời, một

trảo nhanh chóng chụp vào cái đuôi Nghịch Thiên Tà Long.



Một trảo này trực tiếp vặn vẹo không gian, sinh sinh kéo đuôi Nghịch

Thiên Tà Long lại, cho dù Nghịch Thiên Tà Long giãy dụa thế nào cũng

không thể thoát thân.



- Trở lại cho ta.



Lục Thiếu Du quát lớn, phất tay hất lên, thân thể Nghịch Thiên Tà

Long giống như con gián phá không bay lên cao, phá hủy hư không sinh ra

không gian đen kịt, lúc này nó rơi thẳng xuống Phong Thần đài, bình đài

không ngừng chấn động dữ dội.



Oanh...



Nghịch Thiên Tà Long giống như con giun lắc lư trên quảng trường màu

vàng, hào quang năng lượng ngập trời bao phủ các nơi, năng lượng cuồng

bạo giống như hóa thành thực chất, không ngừng quét qua các nơi.



Rầm rầm rầm băng bang băng bang...



Cả quảng trường to như thế giờ phút này khó có thể chèo chống được

nữa, lực lượng hủy diệt kia không gì không thể phá hủy, cả quảng trường

to như thế lập tức nứt vỡ giống như thiên thạch va chạm với quảng

trường.



Dưới năng lượng hủy diệt đáng sợ, cả hư không vô tận sịnh ra vặn vẹo, lực lượng cuồng bạo quét qua các nơi, làm cho người ta nhìn thấy mà

giật mình.