Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4009 : Tặc mi thử nhãn

Ngày đăng: 02:29 22/04/20


- Hộ pháp, thực lực của nữ nhân kia không tốt, thế

nhưng lại không biết có thủ đoạn gì mà lại ẩn nấp vô cùng quỷ dị, mà

ngay cả Đại hộ pháp, nhị hộ pháp cũng không có cách nào tìm được, bằng

vào chúng ta sợ rằng khó có thể tìm thấy.



Một đại hán nói.



- Tìm không được cũng phải tìm, nữ nhân này trốn không thoát đâu. Các trưởng lão có lẽ cũng sắp bố trí Khốn Thiên đại trận, đến lúc đó các

trưởng lão sẽ tự mình ra tay, nữ nhân kia có chạy đằng trời.



Đại hán đầu lĩnh trầm giọng nói.



Trong Thiên Trụ giới, bên ngoài một ngày bên trong tầng thứ ba đã là

một tháng. Dưới áo nghĩa đại phục nguyên của Tiết Mặc Kỳ trợ giúp, An

Thi Dao đã tốt hơn rất nhiều. Vết sẹo và vết thương trên người đều biến

mất, đã khôi phục khuôn mặt thanh nhã và đôi mắt trong suốt trước đó.



- Khôi phục thế nào rồi?



Lục Thiếu Du hỏi An Thi Dao.



- Ta không còn việc gì rồi.



Ngẩng đầu nhìn qua Lục Thiếu Du, An Thi Dao nở nụ cười vui vẻ, sau đó lại nhìn qua Tiết Mặc Kỳ nói:



- Lần này phải đa tạ ngươi và Mặc Kỳ, bằng không ta không biết ta còn...



- Thi Dao, có đội trưởng và ta ở đây, sẽ không có chuyện gì xảy ra

đâu. An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ đã chết, ngươi cũng không cần lo lắng.



Tiết Mặc Kỳ nói, từ nhỏ hai người cũng đã biết nhau.



- An Thi Đình dù sao cũng là đại tỷ của ta, ta không nghĩ nàng lại...



An Thi Dao vô cùng bất đắc dĩ, từ trong miệng Tiết Mặc Kỳ nàng đã sớm biết được An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ bị đánh chết, An Thi Đình dù sao cũng là đại tỷ của nàng, sau khi biết được tin tức này trong lòng nàng

không khỏi cảm thán.



Lục Thiếu Du không nói gì thêm, An Thi Đình và Đoạn Linh Tuệ rơi
Lục Thiếu Du nhìn qua Nguyên Cổ Linh Tinh thú trong ngực Huyền Tuyết Nguyên, không khỏi có chút hâm mộ, ghen ghét.



- Trong đầu nhà ngươi không thể lúc nào cũng nghĩ tới mấy thứ loạn thất bát tao đó hay sao?



Huyền Tuyết Ngư dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lục Thiếu Du, hung hăng nhìn Lục Thiếu Du một cái.



- Ta thật sự không nghĩ gì a, chúng ta đã tới Vô Sắc thế giới, ngươi muốn đi ra ngoài hay không?



Lục Thiếu Du cũng không muốn thảo luận vấn đề này với Huyền Tuyết

Nguyên. Sau khi rời khỏi Tương Hoàng không gian, Huyền Tuyết Nguyên cũng không thích náo nhiệt cho nên chủ động yêu cầu tiến vào trong Thiên Trụ giới.



Mà Tam Kỳ lão nhân cũng quay về với Lục Thiếu Du rồi tiến vào trong Thiên Trụ giới. Lúc này Lục Thiếu Du mới biết được, kỳ thực Tam Kỳ

lão nhân cũng không có luyện hóa Thôn Thiên tà giao kia.



Lần này Tam Kỳ lão nhân muốn luyện hóa hoàn toàn đầu tà long này cho

nên phải lần nữa bế quan một đoạn thời gian dài. Dựa theo lời nói của

Tam Kỳ lão nhân mà nói, sau khi luyện hóa Thôn Thiên Tà long và Nghịch

Thiên Tà long sau, thực lực của hắn có thể lần nữa khôi phục không ít.



- Cũng tốt, ta còn chưa từng rời khỏi khu vực liệp tràng, đi ra bên ngoài xem thế giới bên ngoài cũng tốt.



Huyền Tuyết Ngưng nghe vậy gật đầu, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với thế giới bên ngoài.



Một lát sau, Lục Thiếu Du mang theo Huyền Tuyết Ngưng rời khỏi

Thiên Trụ giới. Một khi đi ra bên ngoài, đúng như trong tưởng tượng của

Lục Thiếu Du, mỹ mạo cùng với khí chất của Huyền Tuyết Ngưng khiến cho các đệ tử Phi Linh môn kinh ngạc, cơ hồ tất cả đều ngốc trệ.



Sáng sớm, mọi âm thanh đều biến mất, không khí có chút lạnh lẽo mà

thoải mái. Trên không trung phân đà Phi Linh môn được một tầng sương mù

màu trắng sữa bao phủ. Sương mù màu trắng bao phủ khiến cho nhìn qua có

chút mông lung, mê hoặc.



Bên ngoài đường hầm không gian của Vô Sắc thế giới có một đạo thân

ảnh lướt đi, bộ dáng chừng ba mươi tuổi, nhìn qua có chút gian xảo, có

lẽ cũng có thể nói là nhanh nhẹn, toàn thân cũng có vài phần khí chất

bất phàm, có khí tức giống như có địa vị cao vậy.