Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4065 : Cho mặt mũi mà không biết xấu hổ 1
Ngày đăng: 02:30 22/04/20
Hai mắt thanh niên này tràn ngập vẻ giận dữ nhìn
chằm chằm về phía Thái A, còn chưa có ai dám nói với hắn như vậy. Bình
thường người bên ngoài nhìn thấy bọn họ tất cung tất kính, cho dù là
người có tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai bình thường ở bên ngoài cũng phải
nể mặt bọn họ ba phần.
Hai người đối chọi gay gắt, bầu không khí chung quanh lập tức căng cứng.
- Quy củ, đương nhiên phải tuân thủ, nhưng mà....
Thái A vẫn lạnh nhạt nhìn thanh niên này, ngừng một lát rồi nói tiếp:
- Ngươicó đủ tư cách giảng quy củ sao?
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Thanh niên này nghe vậy phẫn nộ không thôi, khẽ phất tay một cái,
nguyên lực bàng bạc đột nhiên tràn ra, giống như một tảng đá ném vào
trong mặt hồ yên tĩnh vậy.
Két.
Nguyên lực bắt đầu tràn ra, đột nhiên vang lên tiếng trầm thấp. Lập
tức cả không gian chung quanh run lên, gợn sóng trong không gian lấy
thân hình thanh niên này làm trung lập tức khuếch tán. Trong lòng bàn
tay có nguyên lực tuôn ra, nguyên lực thuộc tính hỏa vô cùng nóng bỏng,
nhiệt độ trong không gian kéo lên, một đạo chưởng ấn bằng hỏa diễm nóng
bỏng trong nháy mắt đánh về phía Thái A.
Oanh.
Chưởng ấn này đánh ra, bầu không khí căng cứng trong không trung bỗng nhiên vỡ tan.
Sưu.
Chưởng ấn của thanh niên này chụp về phía Thái A, ngay khi sắp đánh
xuống người Thái A, bỗng nhiên thân ảnh Thái A dùng tốc độ không thể
tưởng tượng nổi biến mất. Đạo chưởng ấn nóng bỏng này chấn vỡ không gian tạo thành một phiến hư không đỏ thẫm.
- Chỉ là Niết Bàn sơ giai mà thôi, nếu ta là ngươi ta tuyệt đối sẽ không dám lên mặt như vậy.
Âm thanh Thái A vang lên, ngay khi âm thanh vừa mới vang lên, thân
hình hắn đã giống như tia chớp xuất hiện sau lưng thanh niên này. Cùng
Chưởng ấn màu vàng mang theo năng lượng khủng bố vô cùng, thế nhưng ở trước mặt thân ảnh mặc áo bào xanh này lại đột nhiên biến mất không
thấy gì nữa. Giống như là bị lực lượng vô hình thôn phệ, đá chìm xuống
đáy biển, vô thanh vô tức, ngay cả gợn sóng cũng không có tạo ra.
Lúc này Thái A cũng xoay người lại, nhìn thấy sư phụ ra tay, hắn cũng không có ý tứ ra tay, chỉ yên lặng đứng sau lưng Lục Thiếu Du.
- Cút.
Âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, trong âm
thanh mang theo hàn ý tuyệt đối, hắn vung tay lên, đập về phía trước.
Phanh.
Âm thanh thanh thúy vang lên, trên mặt thanh niên đầu lĩnh có tu vi
Niết Bàn cảnh trung giai đỉnh phong kia lập tức có một dấu tay đỏ bừng.
Máu tươi trong miệng cùng với răng văng ra.
Phụt.
Máu tươi trong miệng phun ra, đồng thời thân hình của thanh niên đầu
lĩnh có tu vi Niết Bàn cảnh trung giai đỉnh phong này lập tức bắn ngược
về phía sau. Giống như một mũi tên rời cung, hung hăng bắn về phía sau
chừng hơn trăm thước.
Phanh.
Thân hình thanh niên này hung hăng nện vào trong một vách đá, vách đá rạn nứt, thân hình chìm sâu vào trong vách đá.
Tu vi Niết Bàn cảnh trung giai đỉnh phong, không ngờ lại không chịu nổi một kích như vậy.
Ực.
Đám người đứng xem bên ngoài lập tức hít sâu một ngụm khí lạnh, âm
thanh nuốt nước bọt vang lên, từng đạo ánh mắt mang theo sự kinh ngạc
nhìn vào người Lục Thiếu Du. Ai cũng thật không ngờ hai thầy trò không biết thật giả này đều ra tay lưu loát, không chút khách khí như vậy.
Ken két.
Cơ hồ là cùng lúc, trong tay một thanh niên có một khối ngọc giản bị
bóp nát. Ngọc giản bị nghiền nát, lưu quang bắn ra bốn phía rồi lập tức
tiêu tán không thấy.