Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4081 : Hải vực truy sát
Ngày đăng: 02:30 22/04/20
- Lôi Tiểu Thiên, ta mập thế nào?
Nghe vậy, ánh mắt Đường Dần trợn lên nhìn Lôi Tiểu Thiên.
- Tiểu Thiên, đại ca ghét nhất bị người khác nói hắn mập, huynh lại muốn luận bàn với hắn hay sao?
Nữ tử mỉm cười, nụ cười khuynh thành làm Lôi Tiểu Thiên gợn sóng, lập tức khôi phục bình thường, nói:
- Ta lười luận bàn cùng hắn, không có ý nghĩa, ta chỉ cảm thấy hứng thú với bảo vật sắp xuất thế!
- Đúng rồi!
Lôi Tiểu Thiên chợt quay đầu nói:
- Khi ta tới đây đã lấy được tin tức, nghe nói mấy ngày nay chấp pháp đội mất mặt thảm hại vô cùng.
- Tin tức của ngươi thật đủ linh thông.
Đường Dần liếc mắt:
- Ta cũng đã sớm biết, lá gan của Lục Thiếu Du thật không nhỏ, nhưng
mấy năm nay chấp pháp đội cũng thật hung hăng càn quấy, có người giáo
huấn một chút cũng tốt.
- Nói tới là tới, tên kia xuất quan!
Đường Dần vừa dứt lời, ánh mắt Lôi Tiểu Thiên nhíu lại, nhìn về một hướng.
Hưu!
Hơn mười thân ảnh lướt tới, vài lần chớp động đã xuất hiện trên
không, đi đầu là một nam tử, khuôn mặt có chút tuấn lãng, hai mắt âm
trầm sát khí, chân mày có vết đao càng tăng thêm dữ tợn.
- Đệ nhất nhân Sát Thiên dưới Pháp Vương, thực lực không kém, cũng rất khó chơi, đoán chừng vì Lục Thiếu Du mà tới!
Ánh mắt Đường Dần đảo qua.
- Lục Thiếu Du rốt cục có ba đầu sáu tay gì, vừa tiến đến lại có thể
gây ra động tĩnh lớn như vậy, hiện tại còn làm cho Sát Thiên phải tới
đây, có cơ hội ta thật muốn gặp hắn!
Lời của Lôi Tiểu Thiên vừa dứt, lập tức lại nhíu mày, nói:
- Bất quá ta thật kỳ quái, Lục Thiếu Du giết người chấp pháp đội, vì
sao những lão nhân gia đều không xử lý, chẳng lẽ bọn họ không biết sao?
Qua nhiều năm như vậy tựa hồ còn chưa có người nào dám hạ sát thủ trong
Thiên giới a!
- Việc này cũng không biết được, ta đoán những vị lão nhân gia phỏng chừng cũng có quyết định của chính mình đi!
Đường Dần nói.
- Tiểu Thiên, chẳng lẽ huynh cũng muốn tìm Lục Thiếu Du luận bàn hay sao?
Nữ tử hỏi.
niên áo xám.
Ánh mắt thanh niên ngưng lại, kết xuất thủ ấn, không gian rối loạn, khe không gian lan tràn, chặt đứt thủ ấn của trung niên.
- Biết ngươi tu luyện thời gian cùng không gian áo nghĩa, chẳng qua thực lực của ngươi còn chưa đủ!
Trung niên quát một tiếng, thân ảnh đi tới bên người thanh niên, lại một đạo thủ ấn cuồn cuộn xuyên thủng không gian bay qua.
- Chấn Thiên!
Sắc mặt thanh niên khẽ biến, một đạo hoàng kim quang mang tràn ra, một thanh kiếm liền xuất hiện trong tay.
Ông ông…
Một đạo kiếm quang hư ảo như màn hào quang hộ thân bao phủ thân hình thanh niên bên trong.
Xuy!
Thủ ấn rơi lên màn hào quang, nhất thời làm thân hình thanh niên lảo
đảo thối lui, sắc mặt tuy tái nhợt nhưng vẫn có thể đối kháng.
Thanh niên thối lui, một cước giẫm hư không, hải vực lật ngược sóng
biển ba đào, nhờ vậy mới ổn định thân hình, hai tay cầm kiếm, vung cao.
Ông!
Thanh kiếm run lên, vô cùng bá đạo, cả hải vực lâm vào phong vân biến sắc, hư không hôn ám, chỉ còn lại kim mang tản ra chói mắt.
- Linh khí thật mạnh!
Sắc mặt trung niên đại biến, uy lực thanh kiếm làm cho hắn kinh ngạc.
- Phá Thiên thức!
Thanh kiếm vẽ ra kiếm quyết, kim mang nổ bắn khắp nơi, hóa thành hàng vạn hàng ngàn kiếm quang, dùng xu thế bao trùm bạo lướt tới, mang theo
tiếng kiếm minh vang triệt khắp cả bầu trời hải vực.
Hưu!
Chỉ một thoáng kiếm quang lướt qua, không gian nứt toác, bổ ra khe không gian tối đen.
- Phá!
Trong tay trung niên ngưng tụ từng đạo thủ ấn, bạo lướt nghênh đón vô số kiếm quang lao tới.
Oanh long long!
Năng lượng va chạm, hư không sụp đổ, năng lượng kình khí phá hủy cả
phiến không gian, hải vực nổi lên sóng to gió lớn, lực lượng hủy diệt
lan tràn, cả phiến hư không đều bị tiêu hủy không còn nhìn thấy.
Sau khi hết thảy bình tĩnh trở lại, trong mắt trung niên đã mất đi thân ảnh thanh niên áo xám.
- Tiểu tử, ngươi trốn không thoát đâu!
Trung niên nổi giận, như phát hiện ra điều gì, thân ảnh chợt lóe nhất thời lướt đi xa.