Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4103 : Người Hùng Phong quân đoàn

Ngày đăng: 02:30 22/04/20


- Niết Bàn cảnh cao giai đỉnh phong, một chân vào Tuyên Cổ cảnh, chẳng qua vẫn là Niết Bàn cảnh mà thôi, còn là nỏ mạnh hết đà, làm sao có thể đối kháng với ta!



Ám Linh xuất hiện trước người Truy Mệnh, một đạo năng lượng âm hàn cuồng bạo dâng lên.



Sắc mặt Truy Mệnh đại biến, hoảng sợ nghênh tiếp, hai cỗ năng lượng lại va chạm, thân hình Truy Mệnh đánh bay, vách núi liên tục chấn vỡ, âm thanh nổ tung vang lên bên tai không ngớt.



Oanh oanh!



Truy Mệnh phun máu, thân hình sắp va chạm vào vách núi, Ám Linh lại xuất hiện.



- Hừ!



Truy Mệnh hừ lạnh một tiếng, thủ ấn biến đổi, lục sắc quang mang tán phát, nguyên lực vận chuyển tới cực hạn, năng lượng như cắn nuốt sinh cơ lan tràn, thân hình lao thẳng tới chỗ Ám Linh.



- Nỏ mạnh hết đà, còn muốn cùng ta đối kháng sao!



Ám Linh chấn động, quyền ấn lướt xuống, không gian liên tục bị chấn vỡ.



- Ca!



Truy Mệnh không hề tránh né, trong mắt lộ ra lệ khí đỏ rực, một đạo quyền ấn cũng đối oanh tới trước.



Ngay khi hai cỗ quyền ấn sắp va chạm, Truy Mệnh đột nhiên xoay người, không gian áo nghĩa khởi động, tránh khỏi một quyền của Ám Linh, để dải lụa âm hàn đánh lên vai mình, đồng thời khởi động phòng ngự khải giáp, năng lượng nóng cháy bắt đầu lan tràn.



Xuy!



Năng lượng âm hàn đánh lên khải giáp, phát ra sương mù bốc lên, mộc hệ đã chuyển thành hỏa hệ, trên quyền ấn tràn ra hỏa diễm, oanh thẳng lên ngực Ám Linh gần trong gang tấc.



Hô!



Vùng ngực Ám Linh run lên, tựa hồ bị lõm vào, sắc mặt biến thành khó xem.



Phốc!



Hết thảy diễn ra trong tích tắc, hai người vừa chạm liền phân, thân hình Ám Linh bị chấn lui mấy bước, sau đó ổn định thân hình.



Đặng đặng!



Thân hình Truy Mệnh lại bị bay ngược thối lui, sắp va chạm vào vách núi mới đứng lại, ánh mắt ngưng trọng, hắn không chiếm được chút tiện nghi.



- Quả nhiên là Truy Mệnh, Hùng Phong quân đoàn có ngươi cùng Truy Hồn, đối với Thiên La minh, đối với cả Minh linh chủng tộc đều là tai họa!



Vùng ngực dần dần khôi phục, ánh mắt Ám Linh càng thêm âm trầm.
Người vừa xuất hiện chính là Lục Thiếu Du, hắn dùng linh hồn lực tìm kiếm, dọc đường còn giải quyết mười mấy Minh linh, vài Niết Bàn cảnh mới đi tới vùng thâm cốc nhìn qua giống như một mảnh lao ngục này.



Tuy hắn tới đây cũng đã một lúc, nhưng không vội vàng xuất hiện, chỉ muốn xem thực lực cùng thái độ làm người của vị phó đoàn trưởng Hùng Phong quân đoàn này như thế nào, cuối cùng tình huống làm cho hắn có chút dao động.



Ánh mắt nhìn lướt qua thâm cốc, thây ngang khắp đồng làm Lục Thiếu Du nhướng mày.



Cuối cùng hắn dừng lại trên người Ám Linh, sau đó quay đầu nhìn Truy Mệnh, hỏi:



- Hùng Phong quân đoàn phó đoàn trưởng Truy Mệnh?



- Đúng vậy, không biết các hạ là…?



Truy Mệnh nghi hoặc hỏi.



- Ta xem như là người Hùng Phong quân đoàn, nói thì dài dòng, dùng đan dược trước, chuyện khác giao cho ta là được rồi!



Lục Thiếu Du đưa đan dược chữa thương cho Truy Mệnh, cũng không để ý nhóm Minh linh xung quanh.



Truy Mệnh gật đầu, lại nhìn Ám Linh nói:



- Người này đã tới Tuyên Cổ sơ giai, thời gian áo nghĩa, thủy hệ áo nghĩa, còn có U Minh khí bẩm sinh của Minh linh tộc, rất cường hãn, ngươi cẩn thận một chút!



Lục Thiếu Du gật đầu, xoay người nhìn lại.



- Ngươi là ai?



Ám Linh nhíu mày, có thể cảm giác được thanh y nhân cũng không dễ trêu chọc.



Lục Thiếu Du nói:



- Người Hùng Phong quân đoàn.



Ánh mắt Ám Linh chớp động, nói:



- Thực lực của ngươi bất phàm, gia nhập Thiên La minh thế nào, nhìn ngươi gia nhập Hùng Phong quân đoàn chưa lâu, cần gì cùng bọn hắn chịu chết!



- Không biết gia nhập Thiên La minh sẽ có chỗ tốt gì?



Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.



Nghe vậy sắc mặt Truy Mệnh đại biến!