Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4107 : Đánh chết Ám Linh

Ngày đăng: 02:30 22/04/20


Xuy lạp lạp…



Lam sắc quang hoa mang theo khí tức cực nóng khủng bố từ trong thân hình Ám Linh bắn ra, khí tức hủy diệt khởi động, lộ ra nhiệt độ cực nóng mà linh hồn cũng không thể thừa nhận, thậm chí Diệt Hồn cũng biến sắc.



- A!



Âm thanh kêu rên thê thảm truyền ra.



Oanh!



Thân hình Ám Linh nháy mắt tạc vỡ, hỏa viêm như dung nham nở rộ cả thâm cốc.



Bốn phía đã là một mảnh hỗn độn, vách núi lung lay sắp đổ, phàm là bị lây dính lam sắc hỏa viêm đều bị phá hủy thành hư vô.



Ám Linh thần hồn câu diệt, khí tức hủy diệt lập tức tiêu tán.



- Tiểu tử, Diệt Hồn này thề, tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi, phải đem ngươi nghiền xương thành tro!



Diệt Hồn trơ mắt nhìn thấy Ám Linh bị đánh chết lạikhông thể làm gì, hắn điên cuồng rít gào hét lớn, khuôn mặt khủng bố mấp máy càng thêm dữ tợn đáng sợ.



- Ta cũng tuyệt đối không bỏ qua ngươi, ngươi phải trả giá thật đắt, chết một Ám Linh còn chưa đủ đâu!



Âm thanh Lục Thiếu Du lạnh như băng, hàn ý khởi động, từng đạo thủ ấn quỷ dị lập tức kết xuất.



Thủ ấn biến hóa, Hỗn Độn Âm Dương quyết dao động, hư không run lên, không gian chao đảo, như muốn bị cắn nuốt.



Từng luồng thiên địa năng lượng lần lượt bị hút đi, tốc độ nhanh khủng bố, chỉ nháy mắt thân ảnh Lục Thiếu Du đã tương liên cùng cả hư không.



Nhìn thấy động tĩnh, trong mắt Diệt Hồn nổi lên dao động, mơ hồ hiện tia kinh ngạc, lập tức bị sát ý che giấu, bàn tay khô héo duỗi ra, âm lệ hét lớn:



- Tiểu tử, ngươi căn bản không biết ngươi đã làm gì, mặc kệ ngươi là ai, ngươi cũng chết chắc rồi!



Dứt lời, hắn cũng không muốn kéo dài thời gian, bàn tay huy động, thiên địa thẩm thấu vô số năng lượng hắc vụ, nhanh chóng hội tụ với tốc độ kinh người.



Trong khoảnh khắc đã ngưng tụ ngay trước mặt Diệt Hồn, linh hồn năng lượng cuồn cuộn khởi động.



Hoa lạp lạp…




Một tiếng hét lớn truyền tới.



- Thiết Huyết quân đoàn!



Ánh mắt Diệt Hồn chợt run lên, ngẩng đầu nhìn phương xa, lập tức đảo qua Lục Thiếu Du, thân ảnh hóa thành hắc vụ cuồn cuộn bỏ chạy.



- Tiểu tử, không ai cứu được ngươi đâu, ngươi căn bản không biết hôm nay mình đã làm gì, cả Phệ Hồn bộ tộc nhất định sẽ đem ngươi nghiền xương thành tro, món nợ này vẫn chưa xong!



Âm thanh âm lệ truyền tới, thân ảnh Diệt Hồn đã biến mất.



Đồng tử Lục Thiếu Du co rụt lại, hàn ý khởi động, nhưng khi nhìn thấy càng nhiều lưu quang bay qua, cắn răng thu liễm thanh bạch quang mang sau lưng.



Sưu sưu!



Từng đạo lưu quang hiện thân trên không gian thâm cốc, nhìn thấy động tĩnh xung quanh đều có chút kinh ngạc.



Một lão giả xuất hiện trước tiên nhìn thâm cốc bị san thành bình địa, trường bào khẽ động, quanh thân lan tràn cỗ khí tức nóng bỏng, năng lượng xung quanh đều không ngừng nhộn nhạo.



- Nhìn dáng vẻ giống như ta đã tới chậm!



Lão giả đánh giá xung quanh, ánh mắt dừng lại trên người Lục Thiếu Du, cuối cùng mới nói với Truy Mệnh…



Năm ngày sau, trong dãy núi non trùng điệp, tầng tầng lớp lớp, ngọn núi cao vút trong mây, liên miên không biên giới.



Trong núi có vô số kiến trúc, xung quanh là vực sâu thăm thẳm, hiểm trở chập chùng, không gian thanh tĩnh cùng thâm thúy.



Trên một quảng trường có không ít thân ảnh tụ tập cùng một chỗ, khuôn mặt bi thống, không ai nói chuyện, tựa hồ đang chờ đợi gì đó.



- Đối với tai nạn lần này của Hùng Phong quân đoàn, Phá Vân quân đoàn thật sự đau lòng, thù này chờ sau khi tiếp nhận Thiết Huyết quân đoàn sẽ hội báo, nhưng hiện tại chúng ta nên nhanh chóng giao nhận xong xuôi tốt hơn, Sơn mạch Thủy Tinh không thể vô chủ, cũng không thể để rơi vào trong tay Minh linh.



Hơn hai mươi thân ảnh chậm rãi đi ra khỏi đại điện, một trung niên áo trắng đi bên cạnh Truy Mệnh nói.



Sưu sưu…



Hai mươi thân ảnh do trung niên áo trắng suất lĩnh lập tức bay lên không rời đi. Truy Mệnh, Nham Sơn cùng vài người khác đứng trên quảng trường, nhất thời không gian yên tĩnh tới đáng sợ.