Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4128 : Đụng vào Nhân tộc, giết không tha

Ngày đăng: 02:30 22/04/20


- Tiểu tử, ngươi là người phương nào?



Hàn Hồn nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt ngưng trọng, hai Minh Linh Tuyên Cổ Cảnh sơ giai trực tiếp chết trong tay nam tử áo xanh này, chuyện này làm cho Hàn Hồn không dám khinh thường, thậm chí còn đề phòng hơn cả Hàn Minh.



Tâm thần quan sát, Hàn Hồn cảm giác nam tử áo xanh này còn khó đối phó hơn Hàn Minh rất nhiều.



- Người giết Ám Linh.



Lục Thiếu Du tươi cười đạm mạc.



- Thì ra là tiểu tử ngươi, ngươi chết chắc rồi.



Nghe vậy, Hàn Hồn đỏ mắt, khí tức âm lệ bộc phát dữ dội, âm khí quanh người bạo phát dữ dội, lập tức chiếm giữ không trung, khí tức băng hàn bao phủ linh hồn người ta.



- Lục lão đệ, Hàn Hồn đang thi triển át chủ bài, ngươi cẩn thận.



Hàn Minh ngẩng đầu, lập tức quát.



- Quả nhiên còn mạnh hơn Hàn Hồn, Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong tới gần Tuyên Cổ Cảnh hậu kỳ a, cường giả Phệ Hồn nhất tộc không ít.



Lục Thiếu Du thì thào, hắn ngưng kết thủ ấn quỷ dị khó lường, hắn trực tiếp thôn phệ năng lượng thiên địa, khí tức hủy diệt không ngừng bao phủ các nơi.



- Phệ hồn thương!



Thời điểm Hàn Minh dứt lời, Hàn Hồn hét lớn một tiếng, hai tay ngưng kết thủ ấn quỷ dị, năng lượng băng hàn bao phủ hư không, phong vân biến sắc, lập tức ngưng tụ một trường thương hàn băng lớn bằng nắm tay trẻ con.



Oanh!



Từ khi trường thương xuất hiện, thiên địa rung rung, năng lượng thiên địa và không gian chung quanh cũng bị cắn nuốt, thời điểm năng lượng âm hàn cũng bị thôn phệ vào trường thương, lực lượng khủng khiếp cắn nuốt tất cả hi vọng của mọi người.



Lục Thiếu Du đứng lơ lửng, chung quanh thân hình của hắn có khí tức qủy dị bao quanh, ánh mắt Hàn Minh nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.



Khí tức hủy diệt tỏa ra làm Hàn Minh run sợ, không rõ tại sao nguyên lực trong người bị áp chế.



Ken két.



Đột nhiên sơn mạch phía dưới rạn nứt, khe hở không ngừng lan tỏa ra các nơi, thiên địa trở nên hoang vu, năng lượng vô hình tỏa ra các hướng thôn phệ năng lượng ven đường và bao phủ các nơi.



Lực lượng hủy diệt này bao phủ linh hồn và cắn nuốt tất cả.
- Đây là thực lực của đoàn trường sao?



Mấy ngàn đệ tử quân đoàn Hùng Phong vẫn nhìn vào hư không, hai nắm đấm xiết chặt, nội tâm rung động, giờ phút này trong lòng mọi người, thân ảnh áo xanh đã khắc sâu vào nội tâm.



Xùy.



Một Linh Tinh Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du, hắn nhìn mọi người chung quanh, lãnh đạm nói: 



- Đụng đến Nhân tộc ta, giết không tha!



Giọng nói bình thản nhưng chẳng khác gì sấm sét, uy thế bá đạo tuyệt luân..



- Đụng đến Nhân tộc ta, giết không tha!



- Giết!



Lúc này từng tiếng hò reo vang lên, hiện tại cho dù là quân đoàn Hùng Phong hay là quân đoàn Phá Vân, hoặc là quân đoàn Thiết Huyết, thời điểm nghe thân ảnh áo xanh nói thế đều kích động, nhiệt huyết sôi trào, sát ý bộc phát.



Đối mặt với Nhân tộc chiến ý sôi trào, đại quân Minh Linh bên này binh bại như núi đổ.



Trong khí thế đáng sợ này, kế tiếp không còn gì để nói.



- Lui, mau lui lại.



- Trốn, chạy mau.



Minh Linh gào thét, tiếng kêu thảm thiết vang lên, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy tứ tán..



- Trốn chỗ nào, hôm nay không có kẻ nào có thể thoát được.



Thái A dẫm lên boong thuyền chiến hạm Phi Hổ cấp năm, thân ảnh đạp không lao đi, sát ý trong mắt bộc phát, lạnh lùng hô:



- Bố trí Kiền Khôn Hồn Dương Sát Thiên Trận!



- Vâng.



Nghe Thái A nói thế, từng chiếc chiến hạm Phi Hổ lập tức kết trận.