Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4150 : Diệt Thế Huyền Lôi

Ngày đăng: 02:31 22/04/20


Còn có tam muội Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du xem như là nửa người có thể so sánh với Lục Linh, người có thể so với Lục Linh cũng chỉ là những người có tiềm lực trong thế giới hỗn độn.



Hô!



Trong đầu suy nghĩ thật nhanh, Lục Thiếu Du hít thở sâu một hơi, nhìn qua kim cương trước mặt sinh ra chấn động khủng bố, từng thủ ấn quỷ dị đang ngưng kết, thân hổ khổng lồ bao phủ trong trong hào quang màu vàng, khí tức hủy diệt bộc phát dữ dội.



Ken két.



Cùng lúc đó, dưới sơn mạch bao la, sông hồ, vách hạp cốc đều sinh ra khe nứt, từng khe nứt có thiểm điện xuất hiện.



Vù vù.



Phiến thiên địa trở nên hoang vu, năng lượng vô hình lan tràn các nơi, những nơi đi qua năng lượng thôn phệ sinh cơ, lưu lại khí tức hủy diệt chấn động linh hồn.



- Xảy ra chuyện gì, đây là thế nào?



Loại dị thường này quá khủng bố, ngay cả Âu Dương Tiển giờ phút này cảm giác khí tức hủy diệt từ mặt đất bạo phát ra ngoài.



- Diệt Thế Huyền Lôi.



Lục Linh hét lớn một tiếng, hắn ngưng kết thủ ấn cuối cùng, Tử Kim Huyền Lôi nổ vang như pháo, lòng bàn tay sinh ra điện quang như mãng xà.



Bỗng dưng không trung xuất hiện đám mây màu tím áp xuống.



Lôi vân dày đặc bao phủ thiên địa, từng đạo sấm sét mơ hồ lao nhanh, mọi người sinh ra cảm giác áp bách khi lôi vân xuất thế.



Oanh.



Lúc này kim cương giơ hai tay vào trong lôi vân, lôi cầu lớn vài trăm trượng xuất hiện, tử sắc thiểm điện không ngừng lập lòe, khí thế hủy diệt bộc phát mạnh hơn nữa.



- Trời ơi, công kích này quá khủng bố.



- Diệt Thế Huyền Lôi, đồn đãi Lục Linh lúc trước thi triển chiêu này trực tiếp tru sát một tên Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai, thần hồn câu diệt.



Tử kim sắc điện hình thành, giờ phút này nội tâm ngàn vạn đại quân sinh ra lãnh ý, đối mặt với lôi điện này, mọi người khiếp sợ rất lớn.
Trong nháy mắt Lục Linh chấn động, lỗ máu trên đầu vai nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, thân thể kim cương rơi xuống đất.



Sau khi lui vài bước Lục Linh mới đứng vững, khôi phục bản thể.



Lục Linh bay lên không trung, đầu vai máu tươi đầm đìa, quần áo lam lũ giống hệt Lục Thiếu Du, vết thương chồng chất, sắc mặt tái nhợt, toàn thân vết máu pha tạp.



Xoẹt.



Hào quang tử kim lóe lên, vết máu trên người Lục Linh ngừng chảy, nhanh chóng lành lại thật nhanh, trực tiếp khôi phục lỗ máu trên vai, nhiều người cảm thán hít khí lạnh vì lực khôi phục khủng bố này.



- Hai người sàn sàn không phân trên dưới.



- Hai người này, quá biến thái.



Nhiều người không nghị nghị luận với nhau.



- Thật thống khoái, ta chưa từng thống khoái như vậy, thật sự là đã ghiền.



Hào quang tử kim trên người Lục Linh thu liễm, khóe miệng cười vui vẻ, trên dung mạo tuấn lãng cươi rất tự nhiên.



- Ta cũng chưa từng đã ghiền như thế.



Lục Thiếu Du tươi cười vui vẻ, cảm giác thoải mái như vậy sau trận chiến Vân Dương Tông Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong, Bá Đao Long Tam và đại ca Dương Quá, về sau chưa từng được như thế, lực phòng ngự của bọn họ không bằng Lục Linh, căn bản không có khả năng dựa vào bản thể mạnh mẽ quyết đấu với hắn.



Loại quyết đấu này rất thống khoái, rất đã ghiền, tế bào trong người được kích hoạt, loại cảm giác này làm cho Lục Thiếu Du thoải mái nói không nên lời.



Thân ảnh Lục Linh lui lại vài bước, không gian áo nghĩa chấn động, chỉ mấy bước tới trước mặt Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du, nói: 



- Lục Thiếu Du, chống lại Diệt Thế Huyền Lôi của ta, ngươi đã thắng.



- Ta chưa thắng, chúng ta chưa phân thắng bại.



Ngẩng đầu nhìn Lục Linh, một chiêu vừa rồi làm cho Lục Thiếu Du biết rõ, thực lực Lục Linh tuyệt đối sẽ không dưới mình, nếu luận bản thể, thực lực của mình chưa bằng Lục Linh.