Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4160 : Biến cố tuyệt đối 1
Ngày đăng: 02:31 22/04/20
Ầm ầm!
Va chạm như thế thiên địa chấn động dữ dội, lỗ tai mọi người kêu ông ông, lực lượng khủng bố sinh ra lỗ đen thâm thúy khiến người ta khiếp sợ.
- Ồ, bốn áo nghĩa kỳ lạ!
Âm Hồn ngạc nhiên, thân thể lảo đảo lui ra phía sau.
- PHỤT.
Lục Thiếu Du bị đẩy lùi ra xa, miệng miệng chảy máu, lân phiến không ngừng rơi ra, máu tươi đầm đìa.
- Tiểu tử, quả nhiên có chút bổn sự.
Âm Hồn cười dữ tợn, hắn không thể nhanh chóng thu thập Lục Thiếu Du, xem ra chỉ có thể ra thêm chút sức mà thôi.
Trong lòng Âm Hồn lúc này cảm thán, chiêu vừa rồi của hắn, cho dù Tuyên Cổ Cảnh trung giai đỉnh phong chống lại không chết cũng trọng thương. Mà Lục Thiếu Du dường như còn không phải là Tuyên Cổ Cảnh lại có thể chống cự, thủ đoạn quỷ dị như thế, còn có bốn đại áo nghĩa kỳ lạ, tiểu tử này quá quỷ dị rồi.
- Xem ra hiện tại chỉ có dùng toàn lực ứng phó, vận dụng thông linh bảo khí, hoặc là linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm.
Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, đến thời điểm này, bản thân phải dùng toàn lực đối phó, vận dụng thông linh bảo khí hoặc là linh hồn phân thân Thái Cổ U Minh Viêm mà thôi.
Nhưng cho dù vận dụng thủ đoạn nào, Lục Thiếu Du đều biết hậu quả, sợ rằng trong Thương Khung chiến trường không quá bình tĩnh.
Nhưng hiện tại, Lục Thiếu Du biết rõ bản thân mình đang đối mặt với Âm Hồn tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, chính mình không sử dụng thủ đoạn ẩn giấu, tuyệt đối không cách nào còn sống rời khỏi đây.
Nếu Đại Hồn Anh có thể luyện hóa ngàn vạn tàn hồn vả sát khí trong Phệ Hồn Khốn Linh Trận, tăng thêm Phệ Hồn Khốn Linh Trận cũng là đại trợ lực, chỉ tiếc hiện tại Đại Hồn Anh chưa luyện hóa xong.
Lục Thiếu Du vốn định cho Đại Hồn Anh vào Thiên Trụ giới luyện hóa, như vậy thời gian nhanh hơn không ít.
- Thật sao, ngươi cho rằng ngươi còn ở thời kỳ toàn thịnh sao? Ngươi bây giờ chỉ còn nửa cái mạng, là linh hồn chờ khôi phục, ngươi trốn lâu như vậy, rốt cục nhịn không được xuất hiện sao, đợi ta nuốt ngươi, có ngươi tương trợ, ta sẽ đại công cáo thành, ta muốn nuốt ngươi, ngươi cũng trốn không xong.
Trong hang động màu đỏ có tiếng nói vọng ra, tiếng gầm điếc tai, khi lời nói vang lên, cùng một thời gian khí tức nóng bỏng cũng bạo phát, làn da mọi người bị phỏng, thậm chí còn có hào quang hư không thẩm thấu vào không gian này.
- Thiên Diễm, là Thiên Diễm, khí tức này là của Thiên Diễm.
Vào lúc này, sắc mặt Huyết Ưng lập tức đại biến, kinh ngạc quát lên, thân thể không tự chủ lui ra sau vài bước.
- Khí tức Thiên Diễm, Huyết Ưng, ngươi có thể xác định?
Băng Thiên Lý nghe xong, lập tức hỏi Huyết Ưng, ánh mắt biến hóa, ánh mắt mọi người chấn động kịch liệt, dường như nghĩ đến cái gì đó.
- Chắc có lẽ không có sai, chính là khí tức Thiên Diễm, không sai được.
Ánh mắt Huyết Ưng biến thành ngưng trọng, thậm chí còn sợ hãi.
- Khí tức của Thiên Diễm, tên kia biến mất trong Thương Khung chiến trường thời gian đủ lâu, còn tưởng rằng tên kia đã rời khỏi Thương Khung chiến trường rồi chứ, không nghĩ tới hắn lại ở đây, nếu là như thế, chúng ta sắp có đại phiền toái rồi.
Băng Thiên Lý khuôn mặt căng cứng, trong mắt có không che dấu được thần sắc.
Lục Thiếu Du nghe vậy, hắn thấy thần sắc mọi người ngưng trọng, nhíu mày, hỏi Băng Thiên Lý và Huyết Ưng:
- Băng tướng giả, Huyết Ưng, Thiên Diễm là vật gì?
- Thiên Huyền Tinh Thần Diễm, linh vật trời sinh, nghe nói ban đầu ở trong Thương Khung chiến trường đánh chết vô số Tuyên Cổ Cảnh của Thiên La minh, trong Thượng Thanh thế giới cũng có bốn cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai và một Tuyên Cổ Cảnh cao giai của cổ tộc bị hắn tru sát, sau đó Thiên Diễm biến mất không thấy gì nữa.
Huyết Ưng trả lời Lục Thiếu Du.