Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4164 : Âm hiểm độc ác
Ngày đăng: 02:31 22/04/20
- Đây là thân thể linh vật trời sinh sao, quả nhiên cường đại, có thân thể Thiên Huyền Tinh Thần Diễm, muốn khôi phục thực lực lúc ban đầu dễ như trở bàn tay, còn có thể quét ngang cùng cảnh giới.
Hỏa cầu bộc phát hào quang dữ dội, lập tức hóa thành một thân thể hỏa diễm cự nhân, thân thể biến thành bộ dáng lão giả đỏ thẫm Dạ Xoa nhất tộc, đầu gà thân người, khuôn mặt khủng bố, khí tức ngập trời.
- Thiên Diễm bị đoạt xá, cường giả Dạ Xoa nhất tộc chiến thắng!
Ma Lang cùng Nguyên Hạt giao thủ với nhau dừng lại lần thứ hai, tất cả mọi người sợ hãi.
- Không ngờ là Dạ Xoa nhất tộc chiến thắng!
Ánh mắt Lục Thiếu Du chấn động.
- Chúc mừng đại nhân đoạt xá linh vật trời sinh khôi phục, chúc mừng.
Ma Lang, Âm Hồn rung động, hưng phấn kích động hô to.
- Không khách khí, chúng ta đều là minh hữu Thiên La minh.
Hỏa diễm cự nhân Dạ Xoa nhất tộc nói nhỏ, ánh mắt đảo qua người chung quanh, lại nhìn đám nười Lục Thiếu Du giống như chúng sinh tầm thường.
- Đại nhân, đây đều là người Thương Khung Minh, kính xin tiền bối xuất thủ tương trợ giải quyết bọn chúng, lập đại công cho ta Thiên La minh.
Ma Lang cười lạnh nhìn Nguyên Hạt, công lao đánh chết Tuyên Cổ Cảnh cao giai không nhỏ.
- Đương nhiên, vậy chết đi.
Hỏa diễm cự nhân quát một tiếng, hỏa cầu ngưng tụ trong lòng bàn tay hỏa diễm cự nhân ném về phía Nguyên Hạt.
- Nguyên Hạt, ngươi đi chết đi, gào...
Ma Lang vừa quát lớn, ánh măt cười lạnh nhìn Nguyên Hạt, lúc này cường giả Dạ Xoa nhất tộc ra tay, Nguyên Hạt đã chết chắc.
- Không tốt.
- Tốt, liên thủ chống lại.
Nguyên Hạt trực tiếp đồng ý, Ma Lang đều bị đánh chết, tộc nhân cũng không tha, Nguyên Hạt rất rõ ràng cường giả Dạ Xoa nhất tộc sẽ không tha bọn họ.
- Không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, không ngờ đám người Phệ Hồn nhất tộc vừa rồi còn muốn chính mình muốn sống không được muốn chết không xong, bây giờ còn phải liên thủ với mình, bị ém không có đường đi.
- Khặc khặc, liên thủ, chỉ bằng vào hai Tuyên Cổ Cảnh cao giai các ngươi sao?
Hỏa diễm cự nhân cười lạnh, khinh thường nói:
- Thực lực các ngươi khi ta toàn thịnh không chịu nổi một kích, nhưng mà dùng Thiên Huyền Tinh Thần Diễm thôn phệ các ngươi, tuy các ngươi rất yếu, không cách nào giúp ta khôi phục đến đỉnh phong, nhưng cũng không tệ, chờ ta sau khi ra ngoài, có thân thể Thiên Huyền Tinh Thần Diễm, ta có thể mau chóng khôi phục, về sau còn có độ phá, khặc khặc...
- Tất cả người tu vị Niết Bàn Cảnh nghe kỹ, thực lực các ngươi chưa đủ, đi vào đi, ta tận lực che chở các ngươi.
Lục Thiếu Du nhìn qua người hai đại thế giới phía sau, Hổ chưởng ném Tử Lôi Huyền Đỉnh ra ngoài.
Quân đoàn Lục Linh còn một Niết Bàn Cảnh không chần chờ, lập tức đi vào Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Các Niết Bàn Cảnh khác nhìn đoàn trưởng và phó đoàn trưởng của mình, đối với bọn họ mà nói, bọn họ đã sớm không thể ngăn cản sức nóng ở đây, không có đoàn trưởng và phó đoàn trưởng cho phép, bọn họ không thể rời đi.
Đám người Hổ Sư, Huyết Ưng nhìn Tử Lôi Huyền Đỉnh của Lục Thiếu Du đều có chút ngạc nhiên, lập tức nhìn mấy người tu vị Niết Bàn Cảnh gật đầu, còn có vài chục Niết Bàn Cảnh cảm kích nhìn Lục Thiếu Du, lập tức tiến vào Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Âm Hồn nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt âm hàn chấn động, không biết nói gì mới tốt.
- Là bảo vật không gian sao, đồ vật không tệ, đợi tí nữa ta sẽ xem xét.
Hỏa diễm cự nhân nhìn Tử Lôi Huyền Đỉnh của Lục Thiếu Du, sau đó cười nói như vật của mình.
- Chỉ sợ ngươi lấy không được.