Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4174 : Âm Dương Tiển ra tay
Ngày đăng: 02:31 22/04/20
Nguyên Hồn cười lạnh nói với Âu Dương Tiển, sát ý bộc phát nói:
- Động thủ, giết, linh hồn thể Tuyên Cổ Cảnh cao giai rất bổ đấy.
- Linh hồn hắn chúng ta muốn một phần.
U La, Huyễn Lang hai người gật đầu, ba người cùng lao lên.
Rầm rầm rầm.
Phá Thổ, Hàn Minh, Cuồng Thử, Kinh Lôi đang ngăn cản đám Tuyên Cổ Cảnh của Phệ Hồn nhất tộc, Lang Linh nhất tộc, đại chiến hết sức căng thẳng!
- Cút ngay.
Âu Dương Tiển hét lớn một tiếng, cánh tay chấn động, hắn đánh ra một trảo ngăn cản công kích đánh tới.
Xoẹt.
Hai đạo năng lượng va chạm với nhau, nhưng lại không có tiếng nổ lớn sinh ra, không gian bị ăn mòn không còn gì, hiển nhiên triệt tiêu nhau trong vô hình.
Xùy.
Giờ phút này Huyễn Lang xuất hiện bên trái, một vuốt âm hàn đánh vào hông của Âu Dương Tiển.
Đối mặt công kích như thế, sắc mặt Âu Dương Tiển trầm xuống, trường bào vặn vẹo thật nhanh, lật tay đánh ra một quyền.
Bành.
Ngăn cản một kích này, Âu Dương Tiển bị Huyễn Lang và Nguyên Hồn bức lui.
Vù vù!
Trong nháy mắt này, Dạ Xoa nhất tộc U La xuất hiện, sát khí âm trầm quét qua Âu Dương Tiển.
Sát khí u ám này ảnh hưởng tới linh hồn, lập tức sát khí ngưng tụ thành vô số xà ảnh xuyên thủng không gian, lao thẳng về phía Âu Dương Tiển.
- Phá.
Sắc mặt Âu Dương Tiển trầm xuống, hét lớn một tiếng, trong tay biến hóa thủ ấn cực lớn, hỏa diễm cực nóng bùng phát, lập tức ngọn lửa nổ tung, vòng xoáy năng lượng quét qua các hướng.
Trong sơn mạch bao la, sát khí, huyết tinh, sát khí ngập trời, thây chất đầy đồng.
Đây đã là địa ngục, cửu u địa ngục, giết chóc cỡ này làm lòng người lạnh giá.
- Phó đoàn trưởng.
Trong lúc kích chiến có người hét lớn, quân đoàn Linh Hỏa có một phó đoàn trưởng Tuyên Cổ Cảnh sơ giai bị cường giả Tuyên Cổ Cảnh của Phệ Hồn nhất tộc vây công đánh chết.
Đám người trên bầu trời, hai tên Tuyên Cổ Cảnh trung giai vây công Hàn Minh, người hắn loang lổ vết máu, mái tóc mai trắng nhuốm máu, một cánh tay bị chặt đứt từ lúc nào, âm khí đang ăn mòn cánh tay.
- Đi chết đi.
Hai Tuyên Cổ Cảnh Lang Linh nhất tộc một trái một phải phóng thích âm khí rất mạnh, đôi mắt hung tàn tập trung vào Hàn Minh, mang theo công kích khủng bố lướt về phía Hàn Minh, ven đường không gian bị hủy diệt không nhẹ.
Ánh mắt Hàn Minh trầm xuống, đến thời điểm này hắn biết rõ mình không có lựa chọn khác, hắn hiện tại thương thế rất nặng, không thể chống lại.
- Lão tử liều với các ngươi, phải chết cũng phải kéo một tên làm đệm lưngcho rằng có thể chiếm tiện nghi của lão tử sao, chư vị huynh đệ, ta đi trước một bước, ha ha...
Hàn Minh cười to, khí tức nóng bỏng lan tỏa ra các hướng, năng lượng chấn động bao phủ hai tên Lang Linh nhất tộc vào tầm ảnh hưởng, hắn lại ôm chặt lấy một tên trong đó, thân ảnh của hắn nổ tung.
Bành bành.
Thân ảnh Hàn Minh nổ tung, không gian chung quanh bộc phát hào quang chói mắt, trên bầu trời xuất hiện lỗ đen thật lớn.
Một tên Lang Linh nhất tộc trọng thương hoảng sợ lui ra, mà tên Lang Linh nhất tộc bị Hàn Minh ôm lấy đã bị nổ thần hồn câu diệt, cặn bã cũng không còn.
- Đoàn trưởng...
- Hàn đại ca!
- Hàn Minh...
Rất nhiều tiếng kêu vang lên, mắt thấy Hàn Minh hồn anh tự bạo, quân đoàn Thiết Huyết chỉ còn lại một nửa đệ tử kêu lên thảm thiết, hai mắt đỏ thẫm, Truy Mệnh và các đoàn trưởng khác hét lớn, sát ý nồng đậm bộc phát.
- Giết, liều.
Mọi người đã giết mắt đỏ, không ngừng chém giết.