Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4208 : Lục Kinh Vân bị nhốt
Ngày đăng: 02:31 22/04/20
- Lục đoàn trưởng, ngươi muốn làm cái gì? Ở trong đó sợ rằng có hiểu lầm.
Nhược Linh đạo nhân lập tức nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du lúc này bắn ra sát ý, Nhược Linh đạo nhân không khó nhận ra ý định của Lục Thiếu Du, quân đoàn Ma Hạt cùng quân đoàn Thiên
Phượng đều là quân đoàn nhất lưu của liên minh quân bộ.
- Tôn tướng đại nhân, trở về nói cho liên minh quân bộ, nếu ai dám
ngăn cản ta diệt quân đoàn Thiên Phượng và quân đoàn Ma Hạt, đứng trách
ta trở mặt.
Lục Thiếu Du nói với Nhược Linh đạo nhân, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Có người dám động con mình, biết thân phận còn cố ý động thủ, loại
chuyện này Lục Thiếu Du làm sao có thể nhẫn nhịn, trong Thương Khung
chiến trường hiện tại không có Hóa Hồng Cảnh, cho dù có Hóa Hồng Cảnh,
Lục Thiếu Du cũng không bỏ qua.
- Lục đoàn trưởng, tất cả có thể thương lượng, có lẽ đây là hiểu lầm, bằng không để lão hủ đi xem, nói không chừng...
Nhược Linh đạo nhân còn muốn nói điều gì, Lục Thiếu Du một đao có thể đánh chết Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, một quyền diệt ngàn
vạn Minh Linh, hắn biết một khi Lục Thiếu Du thật sự ra tay với quân
đoàn Thiên Phượng cùng quân đoàn Ma Hạt, hậu quả có thể nghĩ.
Nhưng mà Nhược Linh đạo nhân thật sự không thể ngờ rằng, quân đoàn Ma Hạt cùng quân đoàn Thiên Phượng lại đi trêu chọc con của Lục Thiếu Du
chứ, đây không phải tìm chết sao?
- Các hạ, các ngươi có thể đi, nhớ rõ thông tri liên minh quân bộ, nếu ai ngăn cản ta, tự gánh lấy hậu quả.
Lục Thiếu Du trực tiếp chen ngang lời Nhược Linh đạo nhân nói, không cần phải khách khí nữa.
- Lục phó thống lĩnh, địa điểm của quân đoàn Thiên Phượng ta quen
thuộc, ta có thể giúp ngươi một ít việc đấy, để ta đi cùng ngươi được
chứ?
Lục Linh tiến lên, nói với Lục Thiếu Du.
Lập tức Cát Bạch Mị, Hổ Sư, Trình Tinh, Đông Quan Trạch, Trương Lăng Phong, Huyết Ưng cũng đi ra.
- Đa tạ.
Lục Thiếu Du gật đầu với đám người Lục Linh, có Lục Linh các cường
giả đi là đủ rồi, nhiều người sẽ làm chậm trễ thời gian, do dự một lát
nói với Truy Mệnh, Phong Hỏa:
- Có chúng ta đi, đủ để đối phó quân đoàn Thiên Phượng cùng quân đoàn Ma Hạt, quân đoàn Hùng Phong không nên hành động.
Ánh mắt Phượng Tuy âm hàn, nói:
- Đây chính là liên minh quân bộ, nếu hắn đụng đến bọn ta, cường giả
liên minh quân bộ sẽ không đồng ý, hắn dám giết Minh Linh, đó là đương
nhiên. Nhưng lá gan lớn hơn cũng không dám động tới chúng ta, liên minh
quân bộ là nơi nói quy củ, quân đội tương tàn là không được.
- Nói cũng phải!
Độc Hạt gật gật đầu, nhưng mà ánh mắt vẫn ngưng trọng, nói:
- Nhưng mà không nghĩ tới tiểu tử Lục Kinh Vân kia cũng là vô thượng
Niết Bàn, người Lục gia thật sự bất phàm, chúng ta nhiều cường giả như
thế vẫn để hắn đào thoát, cũng không biết trốn đi nơi nào.
- Trốn không thoát đâu, nơi này chính là địa phương của quân đoàn
Thiên Phượng, khắp nơi có bố trí ánh mắt hắn trốn đi nơi nào, đoán chừng hắn có thủ đoạn che dấu đặc thù, thế nhưng một khi muốn đào thoát, khí
tức sẽ xuất hiện.
Phượng Tuy cười nói:
- Giết tiểu tử vô thượng Niết Bàn chưa hoàn toàn, có lẽ cũng đủ làm Lục Thiếu Du nổi điên rồi.
Độc Hạt do dự một lát, nói với Phượng Tuy:
- Phượng Tuy đại nhân, lần này Đô Linh phó thống lĩnh bảo nên chậm ra tay với Lục Kinh Vân, thời điểm này Lục Thiếu Du đang khí thế mạnh mẽ,
kỳ thật, thời điểm này ra tay không phải lúc sáng suốt.
- Thiên giới mật địa chấp pháp đội Sát Thiên chính là con của Đô Linh phó thống lĩnh, giết con của Lục Thiếu Du là chủ ý của hắn đấy.
Ánh mắt Phượng Tuy nhảy lên, hỏi Độc Hạt:
- Không phải cháu ngươi cũng bị Lục Thiếu Du giết chết sao, chẳng lẽ ngươi không muốn báo thù.
- Cũng không phải, thù này tự nhiên phải báo, nhưng thời điểm này có phần không tốt cho lắm.
Độc Hạt bận tâm.
- Đô Linh đã không nhịn nữa, bởi không có lựa chọn, cho dù Lục Thiếu
Du biết rõ có thể làm được gì, chẳng lẽ quân đoàn Thiên Phượng của ta
lại sợ Lục Thiếu Du hay sao, huống chi cho dù thực lực của hắn như đồn
đãi, chẳng lẽ thật sự đám động thủ sao, lần trước trong thiên giới mật
địa dường như có người bảo vệ hắn, trong Thương Khung chiến trường hắn
không thức thời, cũng không ai che chở hắn.