Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4210 : Sát phạt

Ngày đăng: 02:31 22/04/20


Ông!



Huyết bạch đao mang mang tất cả mà ra, cái này một sát na, không trung sát phạt lăng lệ, không gian run run!



XÍU...UU!!



Một đao một quyền va chạm nhau, quyền kình đáng sợ, đao mang lăng lệ, không gian chấn động dữ dội, đao mang nhanh chóng chém thẳng vào vai Tuyên Cổ Cảnh sơ giai.



XÍU...UU!.



Một đao này chém tên Tuyên Cổ Cảnh sơ giai thành hai khúc, huyết vụ bắn tung tóe, thân ảnh hắn rơi xuống đất.



Đao mang này mang theo kình phong đáng sợ, lập tức có mấy ngọn núi lửa bị đao mang này chém đứt.



Ầm ầm!



Năng lượng thiên địa nổ tung như quả bom đinh tai nhức óc, năng lượng khủng bố quét qua các nơi.



Thiên băng địa liệt, sát phạt ngập trời, vô cùng lăng lệ!



Bành!



Lúc này tên Tuyên Cổ Cảnh trung giai xuất hiện sau lưng Lục Kinh Vân, thứ nhất chưởng ấn như hỏa diễm khủng bố mang theo khí tức nóng như lửa đốt, lập tức rơi vào sau lưng Lục Kinh Vân.



PHỤT.



Lục Kinh Vân phun ra ba ngụm máu tươi, thân ảnh nện xuống đất, đất rung núi chuyển, mặt đất xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.



Ầm ầm.



Thời điểm Lục Kinh Vân nhảy ra khỏi mặt đất, giữa không trung run rẩy, ba đạo năng lượng công kích của Tuyên Cổ Cảnh trung giai đánh xuống không chút lưu tình, ba đạo công kích này đánh nát hư không.



Lục Kinh Vân cắn răng, hắn định liều mạng, đột nhiên Lục Kinh Vân ngẩng đầu nhìn vào sâu trong hư không, giờ phút này hắn mạch của hắn cảm ứng được gì đó, cảm giác huyết mạch tương liên lan tỏa ra các hướng.



- Ai dám động đến con ta, chết!



Vào lúc này, trên không trung xuất hiện tiếng gầm lên như sấm rền...



Khi tiếng quát này vang lên, không gian chấn động dữ dội.




Rầm rầm rầm.



Chỉ trong nháy mắt sát khí hai người giao phong với nhau, vài ngọn núi chung quanh bị khí tức giao thoa của bọn họ chấn nát.



Xoẹt!



Năng lượng thiên địa nổ tung như quả bom, sát khí đáng sợ tỏa ra các hướng, linh hồn người ta rung động bất an



Đạp đạp.



Cùng lúc đó, thân ảnh Lục Kinh Vân và Lục Linh lảo đảo lui ra phía sau ba bước, hai người đứng vững như trường thương.



Giống như cây đao lợi hại, nụ cười tà dị như sát thần giáng thế.



Một cây búa lăng lệ như bổ cửu u địa ngục hàng lâm thế gian.



Nhưng không hề nghi ngờ, hai thanh niên đủ làm ngàn vạn thiếu nữ mê đảo, hai thanh niên này tỏa ra khí tức vô cùng đáng sợ.



- Sát phạt áo nghĩa bổn nguyên, vô thượng Niết Bàn, thật mạnh!



Lục Linh lui ba bước ổn định thân thể, lại nhìn Lục Kinh Vân, ánh mắt khiếp sợ.



- Sát lục áo nghĩa bổn nguyên, vô thượng Niết Bàn người, hiện tại Tuyên Cổ Cảnh trung giai, ngươi cũng rất mạnh, nhưng mà chờ ta đến Tuyên Cổ Cảnh trung giai, ngươi thua chắc rồi, nếu ta là vô lượng Niết Bàn, nhất định có thể áp đảo ngươi.



Lục Kinh Vân cũng lui ba bước, nhìn Lục Linh, ánh mắt mang theo thần sắc rung động.



- Tiểu tử thật mạnh!



Đám người Vô Tướng, Cát Bạch Mị, Hổ Sư, Cuồng Thử, Phá Thổ, Huyết Ưng nghẹn họng nhìn trân trối.



Thực lực của Lục Linh, đám người Vô Tướng, Cát Bạch Mị, Huyết Ưng hiểu rõ, mà Lục Kinh Vân tỏa ra khí tức làm nội tâm bọn họ sợ hãi, khí tức này là gì bọn họ quá hiểu.



Nhìn cảnh tượng này, Phượng Tuy, Đô Linh trọng thương cụt tay, Độc Hạt đều khó nhìn.



Không hề nghi ngờ, đám người Lục Linh và Lục Thiếu Du là một bọn, hiện tại muốn đánh chết Lục Kinh Vân đã là không thể nào. Mà Lục Thiếu Du ở đây làm nội tâm mọi người bất an.



Phượng Tuy và Đô Linh chấn động vài lần, hai mặt nhìn nhau tại, sắc mặt rất khó coi.