Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4216 : Lục Tượng chạy tới
Ngày đăng: 02:31 22/04/20
Hổ Sư, Cuồng Thử, Huyết Ưng sắc mặt ngưng trọng, Phượng Tuy bị chém giết, lúc này cường giả Phượng Hoàng nhất tộc đến đây, kết cục có thể nghĩ.
- Lục phó thống lĩnh, người tới chính là Phượng Hoàng nhất tộc Phượng Viêm hoàng giả, một trong những hoàng giả trấn thủ liên minh quân bộ trấn thủ Thương Khung chiến trường.
Lục Linh truyền âm vào tai Lục Thiếu Du.
- Phượng Viêm hoàng giả.
- Lần này náo nhiệt rồi!
Nhìn thấy thân ảnh lão giả, rất nhiều cường giả Tuyên Cổ Cảnh nhìn nhau, ánh mắt lập lòe.
- Ngươi chính là Lục Thiếu Du, là ngươi giết Phượng Tuy?
Phượng Viêm đạp không, căn bản không quan tâm kẻ nào, trực tiếp chậm rãi bước ra, hắn nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du.
- Hiểu lầm mà thôi, một hồi hiểu lầm.
Lục Thiếu Du cũng không quan tâm, linh hồn dò xét, khí tức Phượng Viêm không mạnh hơn Hạo Thần hoàng giả bao nhiêu, đơn giản là dựa vào bản thể Phượng Hoàng nhất tộc chiếm ưu thế mà thôi.
- Hiểu lầm, tốt một hiểu lầm, là ngươi giết là được rồi, tốt, tốt, tốt!
Phượng Viêm âm trầm nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du, liên tiếp nói ba chữ tốt, mỗi khi nói một chữ tốt sắc mặt càng âm trầm hơn.
Khi Phượng Viêm nói xong, bỗng nhiên sát ý trong mắt không che dấu nhìn về phía Lục Thiếu Du, nói:
- Vậy ngươi đền mạng đi!
Khi Phượng Viêm quát lớn, nguyên lực bộc phát dữ dội.
Đôi mắt thâm thúy của Lục Thiếu Du nhìn thẳng, khí thế bộc phát.
Trong nháy mắt, quanh người Phượng Viêm có hỏa diễm sáng lên rực rỡ, nhiệt độ tăng cao tới mức đáng sợ.
Hỏa diễm bộc phát làm không gian chung quanh rạn nứt, từng gợn sóng không gian không ngừng bộc phát dữ dội.
- Đứng lên cho ta nhìn xem.
Lục Thiếu Du vỗ vai Lục Tượng, nhìn thanh niên trước mắt, ánh mắt vui vẻ, sát ý vừa rồi biến mất không còn, nói:
- Mẫu thân ngươi cũng tới, đang tìm các ngươi, đến lúc đó đi gặp mẫu thân đi.
- Dạ!
Lục Tượng gật gật đầu, nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt, cố nén chua xót trong lòng, cười nói:
- Phụ thân, con cao bằng người rồi!
- Lớn lên, tất nhiên cao giống phụ thân rồi.
Lục Thiếu Du vỗ nhè vai Lục Tượng, giống như đang ôm hài tử trong ngực, trong nháy mắt chín tiểu gia hỏa đã lớn rồi, cũng có cơ duyên của bản thân.
Lập tức Lục Thiếu Du nhìn hơn hai trăm người của Minh Quang thế giới, nhìn trung niên mập mạp, khí tức lăng lệ, hắn tuyệt đối có tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, chung quanh đều là Tuyên Cổ Cảnh cao giai cường hãn.
- Kỷ Đại Yên Đại, Kỷ bàn tử, ngươi có ý tứ gì, mang nhiều người như vậy đi tới địa bàn của Thượng Thanh thế giới, nói không qua đâu.
Lục Thiếu Du dò xét, Phượng Viêm nhìn lão giả hút thuốc, giọng nói không dễ nghe, thần sắc cũng không phải quá tốt.
- Phụ thân, đó là sư huynh của ta, Kỷ Đại Yên Đại, Hóa Hồng Cảnh.
Lục Tượng giới thiệu với Lục Thiếu Du.
- Sư huynh của ngươi?
Lục Thiếu Du nghe vậy, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Lục Tượng cười nói:
- Phụ thân, là thế này, con và đại ca còn có muội muội, Bối tỷ đến Thương Khung chiến trường, sau đó gia nhập vào đại quân Minh Quang thế giới. Trước đó không lâu một lão đầu tìm tới chúng ta, nói muốn thu ba huynh muội chúng ta làm đồ đệ, còn xuất ra không ít áo nghĩa linh khí và bảo bối, chúng ta suy nghĩ cũng không có chỗ xấu, cho nên đồng ý.