Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 411 : Phù quang lược ảnh (1)
Ngày đăng: 01:44 22/04/20
̀ Quang Lược Ảnh. (1)
Tại một đình viện trên một ngọn núi nào đó, lúc này Lục Vô Song đang dùng đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn về phương xa, toàn thân mặc cung trang màu đỏ, tóc đen mượt mà như thác nước được buộc lại phía sau, gió nhẹ nhàng thổi tới khiến cho vài lọn tóc bay bay khiến cho người nhìn vào có cảm giác vô cùng xuất trần, giống như tiên tử không nhiễm khói lửa nhân gian.
Nữ tử tuyệt sắc như vậy lại là cường giả trên Long bảng, Lục Vô Song ở trong Vân Dương Tông cũng có không ít người truy cầu. Người theo đuổi nàng so với Vân Hồng Lăng còn nhiều hơn. Khí chất thanh nhã, dung nhan tuyệt mỹ không có một nam nhân nào có thể chống cự được.
Chỉ là không ít đệ tử Vân Dương Tông cũng biết, nữ tử tuyệt mỹ này cho tới bây giờ đã cự tuyệt không ít đệ tử trong Vân Dương Tông, cũng không cho bất kỳ một kẻ nào một cơ hội, khiến cho không ít nam đệ tử đau khổ trong lòng.
Không ai biết, lúc này trong lòng nữ tử tuyệt mỹ này đã có một thân ảnh chiếm giữ trái tim nàng, một khuôn mặt kiên nghị, cả ngày khóe môi luôn nhếch lên nở cụ cười xấu xa.
Trên đỉnh núi gió nhè nhẹ thổi tới khiến cho quần áo của nàng khẽ tung bay lộ ra đường cong hoàn mỹ, vài lọn tóc bay phất phơ, vô cùng khuyến rũ. Lúc này hai mắt của Lục Vô Song nhìn lên bầu trời lẩm bẩm nói:
- Mười ngày, ta sẽ cố gắng không gặp đệ, quên đệ, Hồng Lăng là nữ hài tốt, nàng so với ta càng thêm thích hợp với đệ.
- Vô Song tỷ, mấy ngày nay tỷ làm sao vậy?
Có hai thân ảnh xinh đẹp đi tới, chính là Độc Cô Băng Lan và Thúy Ngọc.
- Ta không sao.
Lục Vô Song ngoái đầu lại cười nói với Độc Cô Băng Lan:
- Chẳng lẽ muội muốn đuổi ta đi sao? Ta còn muốn ở lại đây chơi vài ngày đó.
- Vô Song tỷ, tỷ ở chỗ muội cũng được, muội chỉ có chút lo lắng cho tỷ mà thôi, muội thấy gần đây tỷ dường như có tâm sự.
- Còn có bốn ngày nữa.
Lục Thiếu Du nở nụ cười nhàn nhạt. Bốn ngày sau là tới đầu tháng, trên Địa Long đỉnh còn có một trận chiến đang chờ hắn.
- Lý Đạt Giang, bản công tử phải mượn ngươi lót đường bước vào top hai mươi Long bảng.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên một đạo hàn ý.
Trên ngọn núi, một thân ảnh màu xanh đi ra khỏi đình viện, trên tay có một ngọc giản có quang mang nhàn nhạt. Lục Thiếu Du trích một giọt máu nhỏ vào ngọc giản. Trên ngọc giản lập tức xuất hiện một đoàn quang mang bắn vào trong mi tâm Lục Thiếu Du. Đoàn quang mang cuồng bạo này khiến cho đầu Lục Thiếu Du không khỏi có chút đau đớn.
Một lát sau, quang mang trên ngọc giản biến mất mà trong đầu Lục Thiếu Du đã có thêm một đống tin tức mức.
Đôi mắt Lục Thiếu Du hơi nhắm lại, tâm thần khẽ chuyển động, một cỗ tin tức hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du. Một lát sau hắn mở hai mắt ra, khóe miệng hiện lên nụ cười khổ, hai hàng lông mày nhíu lại.
- Phù Quang Lược Ảnh, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai quả thực vô cùng khó tu luyện.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, ngọc giản vừa rồi chính là vũ kỹ Phù Quang Lược Ảnh mà Nam thúc từng nói qua với hắn khi trước.
Vũ kỹ thân pháp trên toàn bộ đại lục này đều là thứ vô cùng khó có được. Bởi vì vũ kỹ này Vũ giả thuộc tính nào cũng có thể tu luyện được. Đương nhiên nếu nó rơi vào trong tay Vũ giả thuộc tính Phong hệ thì tốc độ khi thi triển sẽ càng nhanh hơn.
Mà vũ kỹ thân pháp đạt tới cấp bậc Huyền cấp sơ giai tuyệt đối là chí bảo. Bất luận là vũ kỹ Huyền cấp gì trong đại môn pháp đều là bí mật bất truyền.
Thời gian cho tới ngày ứng chiến đầu tháng chỉ còn mấy ngày, Lục Thiếu Du dự định tu luyện Phù Quang Lược Ảnh một chút.