Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4322 : Chủ ý không tệ 2
Ngày đăng: 02:33 22/04/20
Nhìn biểu lộ của Lục Thiếu Du, Lôi Tiểu Thiên dường như hiểu rõ, hai mắt biến ảo, dường như có chút phân vân, một lát sau mới nhìn Lục Thiếu Du hỏi:
- Đúng rồi, giúp ta một chuyện được không?
- Tiểu Thiên huynh đệ cứ nói.
Lục Thiếu Du cười nói.
- Cái này... Nói thế nào đây...
Lôi Tiểu Thiên dường như có chút xấu hổ, nhìn qua Băng Nhu và Đường Tiểu Tiểu ở phía xa, lại lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, muốn nói lại thôi.
Lục Thiếu Du nhìn Đường Tiểu Tiểu và Băng Nhu, lập tức nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Đường cô nương không để ý tới ngươi sao?
- Nói gì vậy, nàng sao lại không để ý tới ta chứ?
Lôi Tiểu Thiên lập tức ưỡn ngực, khóe miệng giật giật, nói với Lục Thiếu Du:
- Tất cả đều do Đường bàn tử âm thầm làm chuyện xấu, bằng không Tiểu Tiểu sẽ không đối với ta như vậy.
Lục Thiếu Du mỉm cười, cười nói với Lôi Tiểu Thiên:
- Bây giờ ngươi muốn Đường cô nương để ý tới ngươi sao?
- Xem như thế đi, có biện pháp nào không?
Lôi Tiểu Thiên dường như không muốn thừa nhận, nhưng mà vẫn gật đầu với Lục Thiếu Du.
- Kỳ thật cũng dễ xử lý, chỉ cần ngươi nghe ta là được.
Lục Thiếu Du thần bí cười cười, nói:
- Chỉ cần ngươi chịu ăn chút đau khổ là được.
- Chỉ cần được như vậy, một chút đau khổ tính là thứ gì chứ.
Lôi Tiểu Thiên lập tức gật gật đầu, một chút đau khổ hắn không sợ chút nào.
- Mộc Tử Kỳ của Mộc gia, có lẽ hẳn là thuộc tính Mộc a.
Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày, lập tức nhẹ nhàng nói với Băng Nhu:
- Băng Nhu cô nương, ngày mai ta muốn đi vào trong bí cảnh của Băng gia lĩnh ngộ, không biết có được không?
- Không thành vấn đề, ngươi đã tiến vào trong top mười Thiên bảng, đồng thời còn đánh bại ta, tự nhiên có thể tiến vào bí cảnh Băng gia. Ngày mai ta sẽ mang ngươi vào trong, vừa vặn ta cũng muốn đi vào trong lĩnh ngộ.
Băng Nhu nói với Lục Thiếu Du.
- Vậy thì đa tạ Băng Nhu cô nương.
Lục Thiếu Du gật đầu, gần đây hắn cũng không có nhiều chuyện để làm, thời gian ở trong mật địa Thiên giới cũng không ngắn, cho nên cũng nên tiến vào trong mật địa của các đại Cổ tộc mà lĩnh ngộ, tu luyện.
Cảnh đêm huyền ảo, ánh trăng chiếu rọi từng dãy núi.
Trong rừng rậm xanh tươi, rập rạm có vô số kiến trúc bị che dấu.
Trong một đại điện, Lục Kinh Vân, Độc Cô Ngạo Nam, Đoan Mộc Khung Thiên, Chí Thánh Đại Đế, Cái Thế Hồng Tôn, còn có những người lâu năm trong Lục gia quân. Đám người Hổ Sư, Đông Quan Trạch, Huyết Ưng, Bạch Mị cùng với những người khác ngồi xuống. Những người khác trong Lục gia quân thì đi theo Du Thược tẩy trừ các thế lực khác.
Trên đại điện, Lục Kinh Vân nắm một khối ngọc giản tin tức trong tay, hai hàng lông máy nhíu lại, ánh mắt âm thầm biến đổi rồi lặng lẽ khôi phục ljai như lúc ban đầu.
- Thiếu soái, có tin tức gì không?
Cuồng Thửu nói với Lục Kinh Vân.
Lục Kinh Vân nhìn mọi người nói:
- Tin tức nói, Đô Linh gia còn lại vài dư nghiệt đã bắt đầu chia ra làm mấy đường lẩn trốn.
- Đô Linh gia này che dấu đủ sâu a.
Đoan Mộc Khung Thiên trầm tư một hồi, nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta chia ra mấy đường hành động.
- Vâng, sư tổ.