Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4366 : Đại hội Thân Vương 1
Ngày đăng: 02:33 22/04/20
Trong mắt lão giả mặc áo bào trắng hiện lên vẻ cảm thán, lập tức nói với mấy người phía dưới:
- Lần này Đại hội Thân Vương giao cho các ngươi, tám kiện Tử Lôi Huyền đỉnh lưu lạc ở bên ngoài đều quay trở về, ta phải đi thông báo cho đám người Đại trưởng lão... Đoán chừng phải cần mấy ngày. Mặt khác thông báo cho Thần Lôi điện, Phong Lôi điện, Kim Lôi điện, Mộc Lôi điện, Băng Lôi điện, Viêm Lôi điện, Thổ lôi điện, thông báo cho điện chủ của bảy điện này, cửu đỉnh hội tụ không phải là chuyện đùa.
...
Sáng sớm hôm sau, khi tia sáng đầu tiên xuất hiện ở phía đông.
Phù.
Trong phòng, Lục Thiếu Du thở ta một ngụm trọc khí từ trong đan điền khí hải, khiến cho gợn sóng không gian trong phòng nhộn nhạo, hai con mắt khép hờ mở ra, tinh mang nương theo khí tức thương cổ khuếch tán, rồi lập tức thu liễm lại.
Sưu Sưu.
Một lát sau, trên quảng trường ngày hôm qua, khi thân ảnh Lục Thiếu Du đáp xuống nơi này, cả quảng trường đã có gần ba trăm đạo thân ảnh tụ tập. Lục Thiếu Du cũng lập tức nhìn thấy đám người Lôi Lang, Xán Ngọc ở trong đám người phía trước.
- Nam tử mặc áo bào xanh kia chính là chuẩn Thân Vương, thực lực cực kỳ cường hãn.
- Hóa ra là hăn sao? Không ngờ tám kiện Tử Lôi Huyền đỉnh lưu lạc bên ngoài lúc này toàn bộ đều hội tụ lại.
Ba người Lục Thiếu Du, Lôi Tiểu Thiên, Lục Linh xuất hiện, từng đạo ánh mắt lập tức nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, tiếng thấp giọng nghị luận lập tức từ trong đám người lặng lẽ truyền ra.
Lục Thiếu Du đáp xuống quảng trường rồi đảo qua đám người, cũng có chút kinh ngạc, ở đây sợ rằng có một nửa đều là người chờ tiến vào trong nội điện. Từ khí tức trên người có thể nhìn ra, Nhân tộc, Thú tộc, Minh Linh chủng tộc cũng có. Đây có thể là nhóm người cuối cùng được tiến vào trong nội điện tham dự Đại hội Thân Vương, chỉ là lại còn nhiều người như vậy, đều là thế hệ bất phàm, đủ thấy nội tình của Tuyên Cổ điện mạnh mẽ ra sao.
Minh Chí hộ pháp cung kính nói với Lục Thiếu Du và nữ tử mặc y phục màu tím.
- Dẫn đường đi.
Nữ tử mặc y phục màu tím gật đầu, trong âm thanh hiện ra vẻ uy nghiêm.
Trong sơn mạch liên miên này khắp nơi đều có thể thấy được không ít cung điện, đình viện đứng sừng sững, đều là những kiến trúc mang theo vẻ cổ xưa, nguy nga mà hùng vĩ.
Một mảng lớn sơn mạch liên miên ở trong thiên địa này dường như cuối cùng đều hội tụ lại trong một quần sơn cực lớn. Quần sơn này trùng trùng điệp điệp, có những con sông giao thoa, có một nơi bằng phẳng giữa các dãy núi, hội tụ trăm sông.
Trên đỉnh núi, sáng sớm, sương mùa màu trắng mờ ảo như xa như gần, giống như là một dải mực nhàn nhạt vẽ lên trên chân trời màu xanh, tráng lệ khôn cùng.
Trong mây mù mờ ảo có thể thấy được một tòa cung điện khổng lồ đứng sừng sững ở giữa quần sơn.
Cung điện khổng lồ này giống như cao vút trong mây, cao tới mức có cảm giác sắp sụp đổ, diện tích khổng lồ của nó tựa như một đầu cự thú khổng lồ, khôn cùng kéo dài qua quần sơn, khiến cho người ta đứng trước mắt không khỏi có cảm giác nhỏ bé.
Trước cung điện là một quảng trường bao la, diện tích bao la khôn cùng.
Bốn phía quảng trường có hình thang lõm xuống, cho nên người đứng ở bốn phía chung quanh có thể đơn giản bao quát toàn trường.
Lúc này trên không trung quảng trưởng thỉnh thoảng có không ít thân ảnh chớp động, xuyên thẳng từ bên ngoài vào trong quảng trường.