Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4450 : Một tên cũng không để lại

Ngày đăng: 02:34 22/04/20


Đúng ngay lúc này một âm thanh trầm thấp lạnh lùng vang lên, một thân ảnh nháy mắt rơi xuống sau lưng Lục Tâm Đồng, xuất hiện vô thanh vô tức, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy trường thương năng lượng, khiến trường thương không thể đi tới được dù nửa tấc.



Sắc mặt tên khôi ngô đại biến, thực lực đối phương cường hãn quá mức tưởng tượng, loại thực lực này quá kinh khủng, sau khi tận mắt chứng kiến thân ảnh kia, ánh mắt hắn càng thêm kỳ quái.



Vừa nghe âm thanh trầm thấp kia, thân hình Lục Tâm Đồng run lên, âm thanh kia quá mức quen thuộc, thân thể mềm mạp cấp tốc nhìn lại, trong mắt xuất hiện một thân ảnh xa lạ, nhưng âm thanh lại vô cùng quen thuộc, chính là Cự trưởng lão của Tuyệt Linh độc cốc.



Điều này làm cho Lục Tâm Đồng nghi hoặc, dựa theo đạo lý mà nói Cự trưởng lão là người của Tuyệt Linh song độc, vì sao lại giúp nàng, huống chi thực lực Cự trưởng lão cũng không phải đối thủ của Thiên Độc.



- Tâm Đồng, ta cùng lão đại tới đúng lúc chứ!



Cơ hồ cùng một thời gian, một thanh niên mạc kim bào nhẹ nhàng rơi xuống bên cạnh Lục Tâm Đồng.



- Tiểu Long!



Nhìn thấy Tiểu Long xuất hiện, âm thanh Lục Tâm Đồng khẽ run, sắc mặt vui mừng lại nhìn qua Cự trưởng lão, nàng đã biết người đó là ai.



- Cự Khuê, ngươi làm…



Khuôn mặt Thiên Độc nghi hoặc, lớn tiếng quát chói tai, nhưng lời còn chưa dứt đã nhìn thấy Cự trưởng lão đột nhiên mấp máy, lập tức hóa thành một nam tử khuôn mặt cương nghị, ánh mắt thâm thúy băng hàn.



Cùng lúc này trường thương năng lượng đã bị nam tử cắn nuốt biến mất, lực công kích khủng bố đã làm trường thương biến mất vô ảnh vô tung.



- Dám động tới tam muội của ta, ngươi đã chán sống rồi!



Âm thanh lãnh đạm truyền ra, lòng bàn tay Lục Thiếu Du run lên, kim mang chưởng ấn mang theo khí thế hủy diệt đánh thẳng lên lồng ngực của tên khôi ngô.



Giờ phút này cả không gian đều đọng lại, Thiên Độc không cách nào tránh thoát, hết thảy đều đã mất đi khống chế, ánh mắt hắn trào ra sợ hãi, từ tận sâu trong linh hồn dâng tràn khí tức tử vong.



Oanh long!



Kim mang chưởng ấn hạ xuống, tiêu sát khí sắc bén khiến thân hình Thiên Độc run rẩy kịch liệt, ầm ầm nổ tung.



Xuy lạp lạp!
- Một tên cũng đừng mong chạy trốn!



Thân ảnh Lục Thiếu Du hiện giữa không trung, ba tu vi Hóa Hồng cảnh bị đọng lại giữa hư không, một đạo chưởng ấn khổng lồ ngưng kết, hướng ba người vỗ xuống.



Oanh oanh oanh!



Không gian chụp vỡ, năng lượng gợn sóng thổi quét, đánh vỡ thân thể ba người thành tro tàn, không chịu nổi một kích.



Phanh phanh phanh!



Cùng lúc đó cường giả Thần Thú thế giới bộc phát công kích, như gió cuốn mây tan đem cả tảng lớn không gian nổ nát, không ít đệ tử Tuyệt Linh độc cốc bị cuốn vào bên trong, trước mặt thực lực tuyệt đối, tác dụng độc công biến thành vô ích.



- Dám động tới Tâm Đồng, các ngươi không biết chữ chết viết như thế nào!



Tiểu Long hét lớn một tiếng, trường bào run lên, quyền ấn oanh ra, một mảnh Tuyên Cổ cảnh tu vi nổ nát không chừa lại chút tro tàn.



Hử trưởng lão cùng Anh trưởng lão bị trọng thương đi tới bên cạnh Lục Tâm Đồng, nhìn nhóm cường giả khủng bố vừa xuất hiện, đặc biệt là nam tử khuôn mặt cương nghị cùng thanh niên mạc kim bào, trong lòng run rẩy không ngớt.



- Giết, viện binh của chúng ta đã tới!



- Giết, đám tặc tử phản cốc chết không đáng tiếc, giết!



Mấy trăm người đi theo Lục Tâm Đồng giờ phút này không khỏi sôi trào, bộc phát ra khí tức khủng bố oanh kích tới.



Trái lại đội ngũ mấy ngàn người hiện tại không còn chút dũng khí đối kháng.



- Thiếu cốc chủ tha mạng a!



- Thiếu cốc chủ tha mạng!



- Thiếu cốc chủ, chúng ta sai lầm rồi, tha chúng ta một mạng!