Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4691 : Một trăm ba mươi năm 1
Ngày đăng: 02:35 22/04/20
- Lời này mặc dù không sai, nhưng ta chung quy vẫn có chút bất an.
Phong Hành thiên chủ lắc đầu, lập tức quay đầu lại nhìn Băng Thiên, nói:
- Dùng tính cách đám người Thương Khung Minh, còn có Chí Tôn Minh kia nữa, sau khi biết rõ Lục Thiếu Du bất phàm sẽ liều lĩnh để đối phó. Bọn hắn hiện giờ tuy rằng đã rục rịch, tuy nhiên lại không liều lĩnh. Trừ phi là bọn hắn cũng đã sớm có chuẩn bị, bằng không, không thể như vậy được...
- Có lẽ ngươi suy nghĩ nhiều, Lục Thiếu Du một mực bị người chú ý, bọn hắn muốn ra tay cũng không có cơ hội đâu.
Băng Thiên nói nhỏ:
- Huống chi lần này chúng ta cũng không phải duy nhất, có lẽ bọn hắn biết rõ coi như đối phó Lục Thiếu Du rồi cũng còn Thần Thú thế giới Long Huyền, cùng với không ít kiệt xuất các thế giới khác, hơn nữa các Thiên Địa khác lần này cũng không thiếu nhân tài.
- Chỉ mong vậy a.
Phong Hành thiên chủ khẽ thở dài:
- Hi vọng là ta thật sự suy nghĩ nhiều.
Băng Thiên nhìn qua Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ trong không gian u ám kia, nói nhỏ:
- Ngươi nói Lục Thiếu Du có thể thành công không, Thất Tuyệt Hoàng Tôn lưu lại thứ này không biết đã bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu thế hệ thiên phú tuyệt đỉnh đều từng thử qua, nhưng lại không một ai có thể thành công cả.
- Trong Cửu Tuyệt Tháp còn chưa có Chân Lý Niết Bàn giả và lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm đi vào, cho nên... Chỉ mong có hy vọng đi.
Phong Hành thiên chủ nói xong chữ cuối cùng, thân ảnh phiêu dật đã hoàn toàn biến mất khỏi không gian u ám này rồi..
- Chỉ mong vậy, thời gian đã không nhiều lắm rồi.
Phong Hành thiên chủ ánh mắt khẩn trương ngưng trọng nhìn Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ trước mặt, nói nhỏ:
- Tiểu tử Lục Thiếu Du kia đã hơn tám mươi năm không có bất luận động tĩnh gì rồi, hắn ở trong tầng thứ chín đã trọn vẹn ngây ngốc hơn tám mươi năm rồi.
Băng Thiên ở bên nghe vậy, nhìn Cửu Tuyệt Tháp khổng lồ kia, nói nhỏ:
- Có lẽ không có vấn đề gì đâu, bất quá thật là kỳ quái, vì sao vẫn chưa có động tĩnh, đám người bọn hắn sắp phải đi vào Thương Khung chiến trường rồi.
- Thời gian không còn nhiều lắm, hi vọng sẽ không xuất hiện vấn đề, bằng không tội của ta sẽ lớn lắm.
Phong Hành thiên chủ nói nhỏ, trong hai mắt thâm thúy cũng nổi lên chấn động.
Băng Thiên nghe vậy, nói nhỏ:
- Hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề, dùng căn cơ vững chắc, tâm trí mạnh mẽ của tiểu tử kia, lại là Chân Lý Niết Bàn giả, Đại Thừa Diệt Thế Tinh Thần Kiếp cũng có thể chống lại, chắc hẳn Cửu Tuyệt Tháp này cũng không làm gì được hắn đâu.
Phong Hành thiên chủ nghe vậy, trên gương mặt già nua thần sắc vẫn cực kỳ ngưng trọng, nói nhỏ:
- Tuy rằng nói thì nói thế, bất quá tu vi của hắn dù sao còn thấp, trong Cửu Tuyệt tháp, ngay cả ta và Hoàng Phủ minh Long cũng chỉ có thể dừng lại ở tầng thứ tám, dù là ta cũng không dám vọng động, không lẽ ah.
Nhìn qua bộ dáng Phong Hành thiên chủ, Băng Thiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ than nhẹ. "Oanh. " vào thời khắc này, toàn bộ Cửu Tuyệt Tháp tự dưng lặng yên run lên, trong Thiên Địa lờ mờ kia lập tức có năng lượng thiên địa bắt đầu lặng yên không một tiếng động tiến nhập trong Cửu Tuyệt Tháp...
"Ầm ầm. "
Một sát na kia, trong Thiên Địa lờ mờ, giờ khắc này phảng phất như có thứ gì đó thức tỉnh vậy, trong hư không bắt đầu phát ra tiếng oanh minh trầm thấp, như có vạn thú đang lao nhanh ở phương xa vậy.