Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 4700 : Quân lệnh như sơn 1
Ngày đăng: 02:35 22/04/20
Nhân số Lục gia quân trong quân đoàn nhất lưu có lẽ không phải nhiều nhất, nhưng các loại thủ đoạn như chiến hạm và khôi lỗi, hợp kích đại trận của Lục gia quân trong toàn bộ quân đoàn nhất lưu cúa Thượng Thanh thế giới lại trổ hết tài năng, khiến cho người không dám khinh thị.
Sau khi bọn người Lục Kinh Vân tiến nhập Thương Khung chiến trường, toàn bộ Lục gia quân cũng đang tận lực nghỉ ngơi lấy lại sức, một mực không có động tác lớn nào cả.
Tất cả mọi người Lục gia quân đều đang chờ đợi, chờ đợi quân hồn Lục gia quân trở về!
Trong đại điện, Lục Thiếu Du nhìn đám người hạch tâm Lục gia quân, đây chính là thành viên thế lực của chính mình, những năm gần đây, Lục gia quân đã dần dần lớn mạnh.
Chỉ là những năm gần đây này, tu vị đám người Truy Mệnh, Phá Thổ, Hổ Sư tuy rằng đều có tiến bộ nhưng tiến bộ lại không lớn. Trong Thương Khung chiến trường, coi như là có linh tinh thì cũng rất khó có tiến bộ quá lớn.
Truy Mệnh đang mặc một thân trường báo ám sắc, lưng đeo áo choàng ngắn màu xanh, hai hàng lông mày như kiếm, ánh mắt tinh mang chấn động, nhìn Lục Thiếu Du, nói:
- Lục soái, những người Thiên La Minh kia lúc này cũng đã bắt đầu tụ tập, giờ chúng ta có phải cũng nên động thủ rồi không?
Lục Thiếu Du nhìn Truy Mệnh, mỉm cười nói nhỏ:
- Việc này ngày mai lại quyết định cũng không muộn, cứ đợi bọn hắn đi.
- Còn phải đợi ai, chẳng lẽ chúng ta còn có giúp đỡ sao?
Huyết Ưng có huyết y bao phủ toàn thân, ngay cả đầu cũng bọc một cái mũ dài, toàn thân tràn ngập một cỗ huyết tinh, trong ánh mắt nghi hoặc lập loè tia máu, người bình thường nhìn qua, thậm chí sẽ sinh ra một loại cảm giác không rét mà run.
Nghe vậy, Lục Linh nói với Huyết Ưng nói:
- Lần này chúng ta chính là cùng hành động với bát đại Cổ Tộc.
- Hồng Hoang Điện còn nửa năm nữa mới mở ra, người lần trước tham gia nữa năm sau mới ra được, nửa năm sau bảy mươi hai khối lục địa kia cũng sẽ đồng thời mở ra, nói cách khác chúng ta còn có nửa năm thời gian.
- Trong thời gian nửa năm này, các đại thế giới đều sẽ chuẩn bị tốt cho việc tranh đoạt bảy mươi hai khối lục địa có được Hồng Hoang Lệnh, bằng không đến lúc đó chúng ta căn bản không thể nào chen vào được, khi đó các đại thế giới vô số đại quân hội tụ, mục tiêu đều sẽ là bảy mươi hai khối lục địa kia, tất sẽ là một đường chém giết tranh đoạt. "
Hoàng Dật ghé mắt nhìn qua Lục Thiếu Du, vẫn lạnh lùng như cũ, tiếp tục nói:
- Dựa theo tình huống lần trước mà xem, đến thời khắc cuối cùng tranh đoạt bảy mươi hai khối lục địa kia, ít nhất phải đến một nửa đại quân đại thế giới trọng thương, có thậm chí là toàn quân bị diệt.
Lục Thiếu Du nghe vậy, trong nội tâm cũng khó tránh khỏi có chút cảm xúc, đoạn đường này chém giết tới, số sinh linh vẫn lạc khó có thể tính toán, đây mới thực sự là Thương Khung chiến trường, so sánh với lúc trước mình ở bên ngoài Thương Khung chiến trường hoàn toàn cách biệt một trời một vực.
- Tranh đoạt một khối Hồng Hoang Lệnh mà thôi, Lục gia quân ta chưa từng biết lùi bước đâu.
Lục Kinh Vân lẳng lặng ngồi thấp giọng nói nhỏ, khí thế toàn thân lại nguy nga mênh mông như một tòa núi lớn khó lay chuyển, một cỗ khí tức sát phạt cực kỳ thu liễm dần dần chấn động, Thương Khung chiến trường, đúng là thiên đường cho sát phạt áo nghĩa.
Không ít ánh mắt nhìn Lục Kinh Vân, nhưng lại không người nào dám lộ ra vẻ kinh thường với thanh niên này. Tất cả thanh niên các đại Cổ Tộc đều rất rõ ràng thực lực Lục Kinh Vân mạnh như thế nào. Cho dù là các quân đoàn trưởng ngồi đây cũng đều biết rõ hung danh của Lục Kinh Vân tại Thương Khung chiến trường, Lục gia quân có thể quật khởi nhanh như vậy, không thoát khỏi quan hệ đến Lục Kinh Vân này.
- Hôm nay gọi mọi người đến đây, tổng cộng cũng chỉ có hai chuyện.
Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói, từng tia ánh mắt nghe vậy, cũng đều lập tức rơi vào trên người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn mọi người nói:
- Thứ nhất, ta đối với mọi người chỉ có một yêu cầu, một khi giao thủ với Thiên La Minh, vậy thì tất cả đều phải nghe theo ta, ai dám cãi lời, ta sẽ không khách khí, cảm thấy làm không được thì hiện giờ có thể rời đi, ta sẽ không cưỡng cầu.