Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 44 : Tỷ thí năm sau

Ngày đăng: 01:39 22/04/20


- Tới cho ta!



Thủ ấn của Lục Thiếu Du lại biến đổi, linh lực trong tay ngưng tụ hai đạo hỏa diễm, lập tức bắn ra bao phủ đan dược màu xanh, mà trong Hỏa Long Đỉnh cũng có một đạo hỏa diễm lao ra bao phủ viên đan dược lại, khi bị hỏa diễm bao phủ, viên đan dược màu xanh bắt đầu run rẩy trong lửa.



Sắc mặt Lục Thiếu Du càng ngày càng tái nhợt, loại tiêu hao này làm hắn thoát lực, nhưng lúc này còn không phải lúc nghỉ ngơi, có cái sai lầm chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.



- Ngưng tụ cho ta!



Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, hỏa diễm bao phủ, linh hồn lực khống chế tất cả, tất cả hương thơm của đan dược đều bị áp chế vào trong đan dược, không cho chúng tiết ra ngoài.



Vù vù.



Hỏa diễm bao phủ đan dược càng ngày càng cuồng bạo, mặt ngoài của đan dược bắt đầu xuất hiện khe hở ti tí, dường như muốn vỡ ra.



- Đáng chết.



Nội tâm Lục Thiếu Du trong trầm xuống, cũng không thể thất bại như vậy a.



- Liều.



Lục Thiếu Du cắn răng, hắn đánh ra một thủ ấn, linh hồn lực càng cuồng bạo tuôn ra.




Tới gần cuối năm, trong Lục gia, tất cả người trẻ tuổi trực hệ cùng chi thứ đều nhao nhao quay về Lục gia, lớn tuổi cũng vội vàng quay về để tế tổ, thứ hai là muốn xem náo nhiệt, không biết lần này hai người nào sẽ đại diện Lục gia tham gia vũ hội.



Tộc nhân các đại chi cũng quay về, người hầu trong Lục gia đều bận rộn tới chóng mặt, Lục Tiểu Bạch lúc này đã tăng lên làm tổng quản, ngược lại nhẹ nhõm không ít, cũng trở thành đối tượng đám người hầu hâm mộ, ở tiền viện không ít nha hoàn đều nhìn trộm, làm cho Lục Tiểu Bạch cảm thấy nội tâm ngứa lên, nhưng mà cũng không dám xằng bậy, chính mình trở thành vũ giả, ánh mắt Lục Tiểu Bạch cao lên không ít, đột nhiên cảm thấy Tiểu Thúy đã không còn xinh đẹp như mình thấy trước kia nữa rồi.



Trong mật thất, quanh người Lục Thiếu Du có một tầng sáng bóng, thủ ấn hai tay không ngừng biến hóa, lồng ngực phập phồng. Hô hấp càng ngày càng vững vàng.



Nhưng lúc này trong mật thất, ánh sáng quanh người Lục Thiếu Du trở nên yên tĩnh. Khí lưu không ngừng bắn ra ngoài, sau đó hóa thành ngàn vạn sợi tơ nhỏ rót vào trong người Lục Thiếu Du.



Ngàn vạn sợi tơ năng lượng này quấn quanh bên người Lục Thiếu Du, nhìn qua trở nên huyền ảo không nói nên lời, mà lúc này trong người Lục Thiếu Du, những năng lượng này bị Âm Dương Linh Vũ Quyết hấp thu, hóa thành chân khí cùng linh lực tiến vào đan điền và khí hải Lục Thiếu Du.



Nhưng mà định lượng chân khí còn nhiều hơn linh khí rất nhiều, chỉ tăng cường một ít linh khí mà thôi.



Những năng lượng này không ngừng bao phủ kinh mạch Lục Thiếu Du, kinh mạch vào lúc này nhanh chóng khuếch trương ra, mà trên kinh mạch, Lục Thiếu Du cảm giác đã xuất hiện một khe hở, mà khe hở này có ánh sáng sáng bóng bao phủ, đau đớn trong đó làm Lục Thiếu Du cắn răng chống lại.



Tất cả những chuyện này Nam thúc cũng sớm nói qua cho Lục Thiếu Du biết, thôn phệ luyện hóa đan dược, đan dược càng mạnh thì năng lượng càng mạnh, kinh mạch không chịu nổi sẽ dãn ra, nhưng mà năng lượng vượt qua thừa nhận cuối cùng của kinh mạch, như vậy kinh mạch sẽ đứt từng khúc mà chết.



Cho nên hiện tại cho dù cầm một viên đan dược ngũ phẩm, đan dược lục phẩm tới, Lục Thiếu Du cũng không dám ăn vào, đó hoàn toàn là đùa với mạng nhỏ của mình, lại nói đan dược ngũ phẩm, đan dược lục phẩm trên cả Đại lục Linh Vũ đều là bảo vật, hắn cũng không chiếm được, bản thân mình muốn luyện cũng không có thực lực đó.



Cũng không biết lúc nào, trên mặt ngoài làn da Lục Thiếu Du, vô số lỗ chân lông bị ngàn vạn sợi tơ năng lượng bao phủ, thỏa thích cắn nuốt đám năng lượng này, khí tức thân thể trong lúc vô hình chậm rãi tăng lên cao hơn.