Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4712 : Thiên Linh cung 2

Ngày đăng: 02:35 22/04/20


Dương Quá không để ý mà tiếp tục nói:



- Trừ Phi Thiên đại tặc, Thiên Địa các, Tuyên Cổ điện ra. Theo ta được biết, ngay cả Thiên Linh cung cũng tuyên bố gia nhập đội ngũ của Thương Khung minh, lần này cũng theo Thương Khung minh tranh đoạt Hồng Hoang điện.



- Cái gì?



Nghe vậy đám người Phong Du Du, Hoàng Dật, Lôi Tiểu Thiên, Đường Dần và những người khác đều khiếp sợ. So với việc nghe thấy Tuyên Cổ điện và Phi Thiên đạo tặc gia nhập vào trong hàng ngũ của Thương Khung minh còn khiếp sợ hơn không thôi.



- Thiên Linh cung, đây là thế lực gì vậy?



Lục Thiếu Du nghi hoặc nhìn qua mọi người nói, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy ba chữ Thiên Linh cung này. Từ vẻ mặt khiếp sợ của đám người Phong Du Du, Hoàng Dật hắn không khó biết rõ, Thiên Linh cung này sợ rằng có địa vị không nhỏ.



Phong Du Du nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:



- Chí Tôn điện ngươi cũng biết chứ?



- Đúng vậy, biết rõ một chút.



Lục Thiếu Du gật đầu, lúc trước hắn cũng từ trong miệng điện chủ Hậu Khánh Lâm của Tuyên Cổ điện mà biết được tới Chí Tôn điện này. Đây là thế lực ẩn giấu trong ba ngàn đại thiên thế giới, không có một chút tung tích nào. Nhân số không nhiều thế nhưng lại đều là cường giả, thế lực khủng bố. Dùng thế lực của Tuyên Cổ điện thế nhưng cũng không tìm thấy dấu chân của bọn họ.



Lục Thiếu Du lập tức nhíu mày, hỏi Phong Du Du:



- Chẳng lẽ Thiên Linh cung có quan hệ với Chí Tôn điện sao?



Lục Thiếu Du từ trong miệng long đầu Hậu Khánh Lâm của Tuyên Cổ điện biết được, Chí Tôn điện chính là thế lực tà ác. Vô số năm qua, Thương Khung minh và Thiên La minh ở trong Thương Khung chiến trường chém giết tranh đoạt, ngọn nguồn chính là do Chí Tôn điện ngày trước châm ngòi thổi gió không ít.



Nhưng mà Thiên Linh cung gia nhập Thương Khung minh, cho nên hẳn là Chí Tôn điện không có quan hệ gì với nó mới đung.



Phong Du Du lắc đầu nói:
- Đi, đương nhiên phải đi rồi. Ngày mai xuất phát, tránh việc chậm trễ, coi như lúc đó không tranh đoạt được gì, đi đến đó nghe ngóng tin tức cũng tốt.



Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười nói.



Phong Du Du nhìn qua Lục Thiếu Du nói:



- Vậy ta đưa ngươi đi.



- Phụ thân, con cũng đi cùng người. Con xem ai dám không để lại chỗ cho chúng ta.



Lục Kinh Vân nói với Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sát khí.



Lục Thiếu Du suy nghĩ một hồi, mở miệng nói với Lục Kinh Vân và Phong Du Du:



- Không, biết mình biết người trăm trận trăm thắng. Một mình ta đi là được rồi. Tránh cho bạo lộ thực lực của Thượng Thanh thế giới chúng ta. Huống chi đại hội tranh đoạt Hồng Hoang sợ rằng Thiên La minh cũng sẽ nhận được tin tức. Khó bảm đảm đến lúc đó bọn chúng không đánh lén. Quân đoàn của Thượng Thanh thế giới cần các người trấn thủ.



Lục Thiếu Du rất rõ ràng, mặc dù nói đại hội tranh đoạt Hồng Hoang đều là người của Thương Khung minh, thế nhưng có thể tưởng tượng ra, một khi tranh đoạt Hồng Hoang điện, cho dù cuối cùng có thể tranh đoạt được Hồng Hoang điện hay không, một khối Hồng Hoang lệnh cũng có bốn danh ngạch tiến vào trong Hồng Hoang điện. Cho nên tranh đoạt Hồng Hoang lệnh, tuy rằng cùng là người Thương Khung minh, sợ rằng cũng không lưu tình.



Sau khi biết rõ thực lực của Thượng Thanh thế giới, đến lúc đó sẽ hấp dẫn không ít các đại thế giới liên thủ ngăn cản, có hại mà không có lợi.



Mà nếu như tất cả cường giả đều rời khỏi, đến lúc đó khó tránh khỏi Minh Linh chủng tộc sẽ đánh lén, có Lục Kinh Vân và Phong Du Du ở lại, Lục Thiếu Du mới có thể yên tâm.



Đương nhiên, điều khiến cho Lục Thiếu Du yên tâm nhất chính là trong Thượng Thanh thế giới hiện tại còn có con át chủ bài đang ẩn dấu. Con bài này còn chưa có bất kỳ ai phát hiện ra. Đến lúc đó sẽ giống như hắc mã phát huy tất cả, khiến cho tất cả mọi người rung động không thôi.



Dương Quá nói:



- Tỷ lệ Thiên La minh đánh lén có lẽ không lớn. Thừa dịp này bọn họ cũng phải tổ chức đại hội tranh đoạt Hồng Hoang. Đến lúc đó đám người kia cũng sẽ tụ tập lại. Không có bao nhiêu thời gian đến đánh lén Thương Khung minh. Bảy mươi hai khối đại lục kia mới là chiến trường kịch liệt nhất.