Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4762 : Bảy mươi hai khối cự thạch

Ngày đăng: 02:36 22/04/20


- Chết đi.



Dứt lời trong tay Lục Kinh Vân xuất hiện một thanh đại đao màu đỏ trắng, một đao đánh xuống, lập tức rơi vào người Tu La chân thân của một người Tu La nhất tộc có tu vi Tam nguyên Hóa Hồng. Đao mang đánh xuống, không gian chung quanh Tu La chân thân khổng lồ nứt vỡ từng khúc.



Rầm rầm rầm.



Thân thể Tu La khổng lồ nổ tung, không gian chung quanh cũng liên tiếp nổ tung, nứt vỡ, khí tức, năng lượng sắc bén sát phạt giống như một quả bom nổ tung trong hư không trắng xóa này. Thanh âm bạo liệt, đinh tai nhức óc vang vọng. Năng lượng sát phạt khủng bố giống như gợn sóng lan tràn, tán loạn trên không trung.



- Hừ, nhân loại nhỏ bé, muốn chết.



Trong hư không trắng xóa, một nữ tử Tu La nhất tộc mỹ mạo, dáng người mềm mại, uyển chuyển, trong tay có một kiện linh khí trường tiên có vô số chiếc gai màu đỏ giống như độc xà không ngừng xoay tròn trên không trung, mang theo tiếng xé gió, đồng thời còn có tiếng kêu thê lương, sắc bén vang vọng.



Toàn thân nàng ta lan tràn ra khí tức Tu La hung hãn, bên dưới tiên ảnh của nữ tử này hiện lên không ít vết nứt không gian đen kịt. Mỗi một vết nứt đều mang theo năng lượng cường hãn có thể xuyên thủng không gian. Vô số tiên ảnh rậm rạp chằng chịt quỷ dị vô cùng bao phủ không gian, bao phủ nữ tử tuyệt mỹ, thanh nhã này vào bên trong.



- Mới chỉ là Tam Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, ngươi còn quá yếu.



Nữ tử thanh nhã này thì thào nói, khi thanh âm của nàng vừa mới dứt, quanh thân đột nhiên có một cỗ quang mang màu xanh đậm giống như cơn lốc khuếch tán ra.



Quang mang màu xanh đậm này khuếch tán, tiên ảnh ngập trời giống như trực tiếp bị cắn nuốt, biến mất không thấy gì nữa.



Xoẹt.




Oanh.



Lục Thiếu Du xuất hiện, tảng đá lớn dưới chân giống như ngọn núi lớn này cũng run lên, lập tức cũng có một đạo lưu quang trong suốt giống như khe nứt bao phủ trọn ngọn núi, ngay cả Lục Thiếu Du cũng bị bao phủ vào bên trong.



Trong không gian chung quanh mơ hồ xuất hiện chấn động, Lục Thiếu Du chau mày, phát hiện ra không gian chung quanh đã vặn vẹo, sợ rằng không có cách nào cưỡng ép đi ra bên ngoài.



Thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện, mắt nhìn tất cả mọi thứ trong không gian bao la này, ánh mắt biến đổi. Không biết siêu cấp cường giả bực nào mới có thể bố trí ra không gian cực lớn như vậy.



Bỗng nhiên Lục Thiếu Du cảm giác được cái gì đó mà bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trước. Trong mắt của hắn hiện lên một nam tử tuấn mỹ dị thường. Trong mắt của Lục Thiếu Du, nam tử kia tuấn mỹ tới nỗi khiến cho ánh mắt Lục Thiếu Du phải âm thầm biến đổi.



Vốn Lục Thiếu Du cho rằng Phi Ưng Lăng Phong, Lam Thập Tam, Nhược Vô Trần, mấy người này đã là kẻ đủ gây tai họa cho nữ nhân, trong thiên hạ sợ rằng khó tìm được kẻ thứ hai tuấn mỹ hơn bọn họ.



Thế nhưng lúc này nhìn thấy nam tử mặc hoa bào màu xanh da trời kia Lục Thiếu Du mới biết được suy nghĩ trước đó của mình đã sai.



Nam tử tuấn mỹ phía trước thậm chí so với đám người Phi Ưng Lăng Phong, Lam Thập Tam, Nhược Vô Trần còn tuấn mỹ hơn nhiều, trọng yếu nhất là cỗ khí chất trên người hắn ta so với Lam Thập Tam, Nhược Vô Trần, Phi Ưng Lăng Phong mà nói chỉ có hơn chứ không kém. Thậm chí có thể nói, đám người Phi Ưng Lăng Phong, Lam Thậm Tam, Nhược Vô Trần cũng không có cách nào so sánh được với người này.



Giờ phút này nam tử tuấn mỹ dị thường kia cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du. Mắt nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt trong thoáng chốc biến ảo, khí tức vốn không hề bận tâm tới mọi việc chung quanh trong thoáng chốc biến chuyển, một cỗ khí thế vô hình bỗng nhiên bắt đầu lan tràn ra.



- Là hắn.