Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4782 : Bà Tu

Ngày đăng: 02:36 22/04/20


- Tại sao lại mạnh như vậy?



Cảnh này xuất hiện khiến cho đám người đứng xem chung quanh run rẩy như cầy sấy, Dạ Xoa chân thân khổng lồ của U Giác lúc này cũng run lên, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng.



- Dạ Xoa diệt hồn.



Cây đinh ba cực lớn tựa như thiểm điện lướt đi mang theo năng lượng cuồn cuộn trong tay U Giác, lập tức đâm vào trên thân hình của Đại hồn anh.



- Phá.



Tiếng quát của Đại hồn anh như sấm, phất tay hành động. Ở trong khí tức huyết sát âm hàn ngập trời có một đạo năng lượng huyết sát màu tím nhạt giống như một sợi dây xích nhanh như thiểm điện phóng về phía cây đinh ba kia. Nhanh chóng quấn quanh cây đinh ba khổng lồ này.



Ngay sau đó cây đinh ba khổng lồ này dễ dàng bị rạn nứt, cuối cùng thế như chẻ tre bị nghiền nát.



Ken két.



Cây đinh ba cực lớn bị nghiền nát, sát khí u ám ngập trời bắn ra tứ phía. Dạ Xoa chân thân khổng lồ của U Giác, dưới khí tức huyết sát kia ăn mòn, U Giác thân là Dạ Xoa nhất tộc cũng không chịu đựng nổi. Ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ, trong miệng lập tức có một ngụm máu tươi đen nhánh được phun ra.



- Không, tại sao lại mạnh như vậy? Ta không thua, sẽ không thua.



Ánh mắt khiếp sợ tới mức co rúm lại, U Giác thật không ngờ hắn lại bị thua hời hợt như vậy. Thân là một trong những cường giả đỉnh phong của Dạ Xa nhất tộc, trong đám người cùng thế hệ khó mà có được địch thủ, hắn chưa từng thua thảm như vậy.



Khi thân hình Dạ Xoa chân thân khổng lồ ổn định lại, trong mắt U Giác hiện lên vẻ hung ác, thủ ấn lần nữa được kết, dường như lại quyết định lần nữa liều mạng.



- Không biết tự lượng sức mình, coi như ngươi tự bạo cũng vô dụng.
Dương Quá nhìn bốn người còn lại của Thiên La minh phía trước, nói với đám người Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Lục Kinh Vân:



- Người mặc trường bào màu đen như mực kia hẳn là Thích Thiên, là linh vật trời sinh trong Thiên La minh. Cũng là Chân Lý Niết Bàn, hai người này mới là hai người khó chọc nhất.



- Hai Chân Lý Niết Bàn thì tính sao? Bên này chúng ta cũng có lão đại và đệ đều là Chân Lý Niết Bàn. Dương Quá đại ca cũng là Quy Chân Niết Bàn, dù thế nào đại thế lần này của Thiên La minh đã mất.



Tiểu Long nói.



Oanh.



Khối cự thạch lướt đi, ngay khi đám người Tiểu Long, Lục Thiếu Du, Dương Quá nói chuyện. Một đạo thân ảnh xinh đẹp chân đạp khối cự thạch xẹt qua không trung. Trên người mặc một bộ váy dài, thân hình mềm mại mà uyển chuyển. Dung nhan của nàng khong dưới La Mỹ, quả là một mỹ nhân tuyệt sắc.



- Thứ năm, Bà Tu Mỹ Ngọc của Tu La nhất tộc.



Ánh mắt Dương Quá khẽ đổi, nhìn thân ảnh xinh đẹp trên khối cự thạch lớn phía trước rồi nói.



- Lại là Tu La nhất tộc sao?



Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, trận đầu người đối chiến với Nguyên Nhược Lan cũng là Bà Di của Tu La nhất tộc.



Dương Quá nghe vậy nói:



- Bà Tu Mỹ Ngọc này cùng với Bà Di đều là người của Tu La tộc, thế nhưng lại tới từ hai đại tộc trong Tu La tộc. Bà Di tới từ Cuồng Chiến Tu La nhất tộc. Bà Tu Mỹ Ngọc này dường như tới từ Thiên Thủ Tu La nhất tộc. La Sát tộc có thiên phú với áo nghĩa không gian. Tu La nhất tộc lại có thiên phú hơn người với áo nghĩa thời gian.