Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4819 : Ngươi thua 1

Ngày đăng: 02:36 22/04/20


- Lục chưởng môn, cố gắng lên.



Trăm vạn ánh mắt trong mật địa Thiên giới của Thượng Thanh thế giới nhìn vào trong truyền tống trận hình chiếu thời không, tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía. Hai tay nắm chặt, ánh mắt lặng lẽ chuyển thành đỏ tươi.



- Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, vạn vật thiên địa, luân hồi bất biến. Thần Linh Thánh Quang, tịnh thế chi hoàn có thể hủy diệt mọi thứ, thế nhưng lại không thể làm gì được áo nghĩa kỳ lạ. Ta dùng áo nghĩa kỳ lạ tu thành Ngũ Thần quyết, chỉ bằng vào Thần Linh Thánh Quang sợ rằng còn chưa đủ.



Vào giờ phút này, âm thanh nhàn nhạt từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra, trong nháy mắt, quang mang trắng đen trên người đều rót vào trong quả cầu bằng năng lượng trong tay hắn. Khí ức trên quả cầu bằng năng lượng trong tay hắn tăng vọt, run rẩy kịch liệt, sau đó bỗng nhiên dừng lại.



Sau đó khí tức khủng bố thu liễm, mà ngay cả dị tượng thiên địa chung quanh trong thoáng chốc cũng trở nên yên tĩnh.



Chỉ là cỗ khí tức kia yên tĩnh lại, thế nhưng quả cầu bằng năng lượng bình tĩnh ở trong tay Lục Thiếu Du cũng khiến cho người ta chỉ cần nhìn vào một cái cũng cảm thấy hĩa hùng khiếp vía, linh hồn rung động.



Xoẹt.



Cũng không biết vì sao, thiên địa này đột nhiên run lên, Thần Linh Nghiễm Hồng thúc dục ra Tịnh Thế chi hoàn trước đó lan tràn, phá hủy điện mang màu tím vàng quanh thân Lục Thiếu Du, quang mang vạn trượng muốn lan tới, đập vào người Lục Thiếu Du thế nhưng lúc này đột nhiên ngưng lại, giống như đột nhiên bị lực lượng mạnh mẽ ngăn cản vậy.



Quang mang chấn động, cả trời xanh bị phá hủy thành hư không, Thần Quang rực rỡ. Bất Diệt La Hán tượng khổng lồ của Lục Thiếu Du ở trước lực lượng hủy diệt của Tịnh Thế chi hoàng kia vẫn đứng sừng sững không ngã, không thể lay động.



Trong chỗ sâu của Thương Khung chiến trường, trừ đạo thân ảnh khổng lồ giống như La Hán kia ra lúc này không còn ai dám đặt chân vào trong nơi này.



- Đi.
Phụt.



Tiếng năng lượng nổ vang trầm thấp vang vọng, trong miệng Thần Linh chân thân khổng lồ cùng với Bất Diệt La Hán tượng đều phun ra một ngụm máu tươi, dưới lực lượng trùng kích bực này hai người đều bị ảnh hưởng lớn, trên thân hình khổng lồ đều tràn ngập máu tươi.



Ở trong vòng quang mang cuối cùng, khóe miệng Thần Linh Nghiễm Hồng tràn ngập máu tươi, khí tức tới trạng thái suy yếu, vẻ kinh hãi trong mắt âm thầm được thu liễm lại, hắn nhìn về phía Lục Thiếu Du cười nói:



- Thủ đoạn thật mạnh, trong thiên hạ người có thể chống cự Tịch Thế chi hoàng của ta cũng chỉ có Lục Soái mà thôi. Nhưng mà xem ra Lục Soái vẫn không có cách nào chiến thắng. Chúng ta vẫn khó phân thắng bại, Tịnh Thế chi hoàn cũng không phải dễ phá như vậy.



- Thật sao? Nhưng mà không hẳn là như thế.



Lục Thiếu Du cũng máu tươi đầm đìa, máu tươi trong miệng nhỏ xuống điện mang quanh thân phát ra tiếng xì xì, trên bàn tay cực lớn móc ra rất nhiều linh tinh, nhét vào trong miệng rồi nuốt xuống.



Sưu.



Bỗng nhiên quanh thân Lục Thiếu Du nổi lên chấn động kỳ dị, khí tức suy yếu bắt đầu kéo lên, khóe miệng tràn ngập máu tươi nhìn về phía Thần Linh Nghiễm Hồng nở nụ cười, nụ cười này khiến cho người ta nhìn qua có cảm giác tàn nhẫn, dữ tợn, tựa như một đầu mãnh hổ hung hãn, một bước cũng không bỏ qua con mồi của mình.



Ngao.



Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong lòng bàn tay phải của Lục Thiếu Du có một đoàn huyết quang xuất hiện, một tiếng long ngâm vang vọng trời cao. Huyết quang thu liễm, Huyết Lục xuất hiện trong tay, toàn thân tràn ngập vẻ đỏ vàng, đường rung động lòng người. Hư không chung quanh hiện lên vết nứt không gian đen kịt.