Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4861 : Thu phục hồng hoang thần thú

Ngày đăng: 02:37 22/04/20


Ầm ầm...



- Âm Dương Phách Đao Quyết!



- Âm Dương Phách Đao Quyết!



- Âm Dương Phách Đao Quyết!



- Âm Dương Phách Đao Quyết!



Lục Thiếu Du không ngừng ra tay, hắn giơ Huyết Lục lên bổ thẳng vào hồng hoang thần thú, mỗi một đao đều là Âm Dương Phách Đao Quyết, cũng chỉ có Âm Dương Phách Đao Quyết mới có thể phát huy uy lực Hỗn Độn Âm Dương Quyết lớn nhất.



Xoẹt!



Từng đạo Âm Dương Phách Đao Quyết không ngừng bổ ra, chỉ trong nháy mắt đao quang vô tận bắn ra ngoài, không gian rung chuyển, vô số hư không sụp đổ, vô cùng vô tận thiên địa uy áp xuyên thấu qua không gian, bao phủ thiên địa.



Ùm...ụm bò....ò... Ùm...ụm bò....ò...



Hồng hoang thần thú có lực phòng ngự rất mạnh cũng phải kêu la thảm thiết, nó không cách nào ngăn cản được lực lượng hủy diệt điên cuồng như thế, toàn thân nó bị tổn thương rất nhiều nơi, máu tươi không ngừng bắn ra tung tóe.



Hai mắt của nó đầy lo lắng tinh khiết, nhưng mà cây đao màu vàng không ngừng chấn động, trực tiếp nhìn qua phía Lục Thiếu Du, nếu như nó cầu xin Lục Thiếu Du tha thứ, như vậy Lục Thiếu Du sẽ buông tha, hắn hiện tại cũng dừng thúc dục Âm Dương Phách Đao Quyết và lôi đình tử kim.



Dường như cảm giác được Lục Thiếu Du không đành lòng, hồng hoang thần thú nhìn thẳng vào Lục Thiếu Du.



- Nghiệt súc, ngươi có thể thần phục.



Đao quang màu vàng không ngừng bộc phát uy áp rất mạnh.



Ùm...ụm bò....ò... Ùm...ụm bò....ò....



Hồng hoang thần thú kêu lên trầm thấp, trong âm thanh mang theo kiêu ngạo và không cam lòng.



- Không thu thập ngươi thì ngươi không biết Chí Tôn lợi hại, thật không ngờ tạm tha cho nghiệt súc.



Cây đao màu vàng bộc phát kim quang vạn trượng, hồng hoang thần thú đã khôi phục tự do.
Lục Thiếu Du mỉm cười, sau đó nói với thiếu niên:



- Bản thể của ngươi là hồng hoang thần thú, là tồn tại ít có trong thiên địa, bởi vì hồng hoang chi khí mà sinh, không bằng gọi là Hồng Vũ đi.



- Hồng Vũ.



Thiếu niên thì thào nói nhỏ, lập tức vui vẻ, nói với Lục Thiếu Du:



- Tốt, về sau gọi ta là Hồng Vũ, Hồng Vũ chính là ta.



- Hồng Vũ, ta có ý định thu ngươi làm đồ đệ, lúc này hồng hoang chi khí đã nhạt đi rất nhiều, sợ rằng thời gian ngắn không thể khôi phục, bái ta làm thầy, ta mang ngươi ra ngoài, ngươi xem thế nào?



Lục Thiếu Du cười nói với Hồng Vũ.



Khi Lục Thiếu Du dứt lời, cây đao màu vàng lời nói trong đầu Lục Thiếu Du:



- Thật không biết xấu hổ, ngươi chỉ là bát nguyên trung viên mãn mà thôi, nhưng bây giờ muốn thu hồng hoang thần thú cửu nguyên đại viên mãn đỉnh phong làm đồ đệ.



- Đao thúc, ta cũng không thể bái ngươi làm thầy nha.



Lục Thiếu Du lườm cây đao màu vàng, sau đó chẳng biết xấu hổ bỏ qua cây đao màu vàng.



- Cái gì là bên ngoài, bên ngoài là ở đâu?



Hồng Vũ nhìn Lục Thiếu Du với vẻ mặt hiếu kỳ và nghi hoặc, hắn còn chưa từng rời khỏi phiến hư không này, cũng không biết bên ngoài có không gian khác, trong thế giới của nó, trên đời chỉ có phiến hư không này mà thôi.



Lục Thiếu Du cười nói với Hồng Vũ:



- Bên ngoài có thiên địa rộng lớn hơn, đó mới là nơi ngươi tới, rất đặc sắc, ngươi sẽ thích.



- Vâng, sư phụ.



Hồng Vũ lập gật đầu với Lục Thiếu Du, ánh mắt rất chờ mong với bên ngoài.