Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 456 : Thượng cổ đại trận (2)
Ngày đăng: 01:44 22/04/20
̣ng cổ đại trận. (2)
Mà lúc này, cảm giác được khí tức của Tiểu Long, đầu Thủy Hỏa Yêu Giao trong nháy mắt kinh hãi, dừng lại tại chỗ không đuổi theo hai người Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc nữa.
Phì Phì....
Thủy Hỏa Yêu Giao rít gào vài tiếng, dường như đang nói gì với Tiểu Long vậy.
- Chạy mau.
Hai người Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc một đường chạy đi, không dám dừng lại một chút nào. Tuy rằng lo lắng cho Tiểu Long, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng biết Tiểu Long bất phàm, chí ít là lực phòng ngự của nó vô cùng kinh khủng.
- Phía trước có một cánh rừng rậm, hai chúng ta chạy vào trong đó.
Một cánh rừng rậm xuất hiện trước mặt hai người. Rừng rậm là một nơi ẩn thân vô cùng tốt, hai người nhanh chóng chạy vào trong cánh rừng, lúc này phía sau có yêu thú ngũ giai cho nên bọn họ không dám dừng lại.
Lúc này hai người bọn họ đều cố gắng chạy trối chết, căn bản không nhìn thấy bên ngoài rừng rậm, trên một cây đại thụ che trời có hai chữ cấm địa.
Hai người trực tiếp đi vào trong rừng rậm, lúc này mới phát hiện ra điều khác thường.
- Hình như có chút không thích hợp, vì sao bầu trời lại chuyển thành màu đen rồi.
Một lát sau, sắc mặt Lục Thiếu Du đột nhiên biến đổi, hắn dừng lại, nhìn vào chung quanh. Trong mật địa vốn không có ban đêm, mà hiện tại sắc trời có chút u ám khiến cho Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra điều bất thương.
Thúy Ngọc ngồi nghỉ trên mặt đất, đôi mắt xinh đẹp quan sát bốn phía rồi kinh hãi nói:
- Không xong, có khả năng chúng ta xông vào một cái đại trận thượng cổ nào đó.
- Đại trận thượng cổ?
Sắc mặt Lục Thiếu Du biến đổi, từ trong miệng sư phụ Vũ Ngọc Tiền hắn đã biết trong mật địa này còn có trận pháp từ thời thượng cổ, ngay cả cường giả trong Vân Dương Tông cũng không dám tùy tiện xông loạn, cho nên tình cảnh của bọn họ hiện giờ rất không xong.
- Mật địa này vốn là một mảnh của lục địa thượng cổ, có trận pháp cũng không kỳ quái chút nào. Chỉ là trận pháp thượng cổ này dường như không phải hoàn chỉnh, chúng ta thử xem có thể đi ra ngoài hay không.
Thúy Ngọc đánh giá bốn phía rồi nói.
- Tên ngu ngốc này, hiện tại cho dù ngươi ném ta cũng không thể chạy thoát nữa rồi.
Đương nhiên Thúy Ngọc có thể cảm nhận được bên trong cỗ hấp lực này có lực lượng cuồng bạo, ngoài miệng tuy rằng trách cứ Lục Thiếu Du nhưng trong lòng không khỏi rung động.
- Cẩn thận, trong vòng xoáy này hình như có linh hồn công kích.
Lục THiếu Du ngưng trọng nói. Trong vòng xoáy cuồng bạo này còn có một lực lượng vô hình có lực khắc chế tuyệt đối với linh hồn.
- Không tốt, nhanh bảo vệ linh hồn.
Thúy Ngọc cả kinh nói. Lúc này Thúy Ngọc có cảm giác một cỗ năng lượng vô hình đang tiến vào trong linh hồn của nàng.
Lục Thiếu Du đã sớm điều động linh lực bàng bạc tới bảo vệ hồn đan của bản thân. Chỉ là lực lượng cuồng bạo này càng lúc càng lớn, năng lượng tiến vào trong đầu hắn cũng vậy, khiến cho trong đầu hắn hiện tại vô cùng hỗn loạn.
Sưu...
Thân thể hai người lúc này đã hoàn toàn bị hút vào trong vòng xoáy, lực lượng cuồng bạo chung quanh càng lúc càng lớn.
- Thanh Linh Khải Giáp.
Dưới lực lượng cuồng bạo như muốn xé nát bản thân này Lục Thiếu Du có cảm giác dường như lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị xé nát.
- Nhanh nghĩ biện pháp nào đó đi. chúng ta đã rơi vào trong trận pháp thượng cổ rồi, có lẽ chúng ta khó tránh khỏi cái chết.
Thúy Ngọc nói với Lục Thiếu Du, nhanh chóng bố trí một quang quyển quanh người.
- Ta cũng không nghĩ ra được biện pháp nào.
Lục Thiếu Du nói. Bốn phía hiện tại tối đen, chỉ có quang mang yếu ớt thi thoảng lóe lên, giống như là đang ở trong một cái động tối đen vậy.
Sưu.
Trong dòng xoáy, lúc này có một cỗ lực lượng bàng bạo bạo phát, trong nháy mắt bao phủ lấy hai người.