Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4882 : Tuyên Cổ điện tới

Ngày đăng: 02:37 22/04/20


Lục Thiếu Du cười nhạt nói:



- Ngươi cần chứng cớ, rất đơn giản, bởi vì Phượng Thanh hồng tôn cũng là người Chí Tôn điện, tính ra, địa vị hẳn cùng một chỗ với Hồng Mộc lão quái.



- Phượng Thanh hồng tôn là người Chí Tôn điện?



Lục Thiếu Du vừa nói xong, mọi người lại nhìn qua Phượng Thanh, không ít người Phượng Thiên thế giới cũng lộ xem ra dị sắc.



- Kiệt kiệt…



Phượng Thanh cười lạnh, trong mắt âm thầm hiện lên vẻ ngoan lệ, trầm giọng nói:



- Lục Thiếu Du, ngươi cảm thấy ngươi ngậm máu phun người như vậy sẽ có người tin tưởng sao, rõ ràng bởi vì lần trước trong Thượng Thanh thế giới, ta cùng Hồng Mộc hỏi số danh ngạch với ngươi, ngươi mang bất mãn trong lòng, lần này chỉ sợ là cố ý đối phó Hồng Mộc cùng ta đi.



- Ta có phải ngậm máu phun người hay không, kỳ thật rất đơn giản, ta tin tưởng những người ở đây cũng sẽ có người có thể thi triển thủ đoạn Sưu Linh thuật, chỉ cần bản thân ngươi nguyện thừa nhận Sưu Linh thuật, nếu không điều tra được gì, ta sẽ phụ trách việc tru diệt Hồng Mộc lão quái.



Lục Thiếu Du thản nhiên nói.



Vừa nghe lời của Lục Thiếu Du, sắc mặt Phượng Thanh tối sầm, không ít ánh mắt khắp bốn phía đều dao động, đích thật có không ít người biết thi triển thủ đoạn Sưu Linh thuật, vì vậy chỉ sợ khó thể tiếp tục che giấu, nếu thật là người Chí Tôn điện là có thể tìm ra.



Phượng Thanh nhìn Lục Thiếu Du, khuôn mặt co rúm, trong mắt hiện vẻ sợ hãi, nói:



- Lục Thiếu Du, tìm kiếm linh hồn, như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra, linh hồn của ngươi cho phép người ta tìm kiếm sao?



Lục Thiếu Du thản nhiên cười lạnh:



- Ngươi đang sợ cái gì, sợ mọi người biết ngươi là người Chí Tôn điện, bằng không như vậy đi, nếu ngươi nhận tìm kiếm, chỉ cần ngươi không phải người Chí Tôn điện, ta bồi thường Tử Lôi Huyền Đỉnh cho ngươi thế nào, đã đủ bồi thường tổn thất cho ngươi đi?



- Tử Lôi Huyền Đỉnh, đứng đầu bán thánh khí a!
Người Phượng Thiên thế giới đưa mắt nhìn nhau, địa vị của Phượng Thanh trong Phượng Thiên thế giới thật không thấp, nhất thời làm họ vô cùng ngạc nhiên.



- Đều là nói bậy, Diễm Hoàng, ngươi dựa vào cái gì nói ta là người Chí Tôn điện, ngươi có chứng cớ gì, chỉ sợ tự ngươi muốn độc chưởng Phượng Hoàng bộ tộc đi!



Phượng Thanh kiêng kỵ nói.



- Nói ngươi là người Chí Tôn điện thì là chính là như vậy, Tuyên Cổ điện có chứng cớ rõ ràng!



Một âm thanh lạnh thấu xương vang vọng khắp không gian, một thân ảnh hùng vĩ hiện thân, mái tóc đen như mực tung bay…



Khi lời vừa dứt thân ảnh đã rơi xuống trước người Diễm Hoàng, thân mặc thanh y, trên lưng khoác áo tơi hoa tím, vẻ mặt cương nghị, khí thế lãnh túc, đôi mắt màu tím nhìn Phượng Thanh, phảng phất như muốn nhìn xuyên hồn phách của hắn.



- Long đầu Tuyên Cổ điện, Tử Hư Thôn Thiên Hậu Khánh Lâm!



Ánh mắt mọi người đột biến, Tuyên Cổ điện, đây là kềnh càng trong ba ngàn đại thế giới, đủ sức làm bất kỳ ai phải kinh sợ, mà người dẫn đầu chính là thân ảnh kia.



Sưu sưu!



Giữa không trung từng thân ảnh phá không bay tới, hơn mười người hiện ra trên bầu trời, sáu người đi trước uy thế cuồn cuộn, người đi đầu hơn sáu mươi tuổi, thân hình cao gầy, quần áo vải thô, nhưng thật sạch sẽ, trong mắt ẩn giấu tang thương năm tháng.



Người thứ hai là lão giả mặc áo vải thô tóc ngắn, khí thế không kém, người thứ ba là một đại hán hùng vĩ, hai mắt trong suốt như nước, hàn băng khí tức thẩm thấu hư không.



Lão giả thứ tư sinh cơ bừng bừng, tóc bạc hồng nhuận, khí độ cực kỳ tiêu sái, tiên phong đạo cốt. Mà người thứ năm là đại hán, khí tức sắc bén lộ ra cỗ âm hàn khí thản nhiên.



Cuối cùng là một lão giả mặc áo vàng, hơi già nua, mày kiếm thâm nâu, đôi môi hơi dày, vừa xuất hiện cả không gian sắc bén tiêu sát.



Sau lưng các điện chủ còn có Hành Lôi trưởng lão, Vũ Thái trưởng lão, Kiền Vũ trưởng lão, Như Hoằng trưởng lão, Minh Chí hộ pháp…