Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4911 : Một Thánh Hồng

Ngày đăng: 02:37 22/04/20


Lục Thiếu Du mỉm cười nói với Phong Hành Thiên Chủ:



- Trọng bảo, nhưng hiện tại chúng ta có đối thủ rồi, muốn đạt được trọng bảo không đơn giản chút nào.



Sau một lát, trong thần sắc nghi hoặc của mọi người, tiếp tục theo đuôi Lục Thiếu Du tiến lên, thẳng đi tới đồi núi quỷ dị, dãy núi, bình nguyên, ngọn núi đều là đất vàng, sinh cơ bừng bừng, nhưng lại không có bất cứ sinh linh nào cả.



- Tại sao có thể như vậy.



Mọi người kiếp sợ kêu lên, không ít thân ảnh từ trên không trung đáp xuống, thần sắc nghi hoặc và đại biến, từng thân ảnh đứng trên cao, trên mặt đầy kinh hãi.



Trong không gian quỷ dị này có trọng lực nặng nề khác lạ, một khi đặt chân vào khu vực này, lập tức sẽ bị trọng lực bao phủ, làm cho người ta không thể đi nhanh, càng tiến lên phía trước càng bị ảnh hưởng nặng nề.



- Thổ thuộc tính áo nghĩa rất mạnh, đây là nơi nào?



Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Hải Nhược Hồng Tôn khiếp sợ nói ra, trọng lực nơi này mạnh như thế, bọn ho đều cẩn thận quan sát.



- Tiểu tử, có lẽ ở phía trước.



Trong đầu Lục Thiếu Du, cây đao màu vàng nói với Lục Thiếu Du.



- Mọi người cẩn thận một ít, trong đây có không ít nguy hiểm, nhưng mà phía trước đã có người mở đường rồi.



Lục Thiếu Du cười vui vẻ, phát tay ra hiệu với mọi người, dẫn đầu bay lên, thổ thuộc tính áo nghĩa bao quanh người, liền như cá gặp nước ở đây..



Sưu sưu!



Từng thân ảnh theo sau Lục Thiếu Du.



Rống!



Tiếng thú rống vang lên, một nham thạch cự nhân xuất hiện, lập tức đấm một quyền vào Thiếu Du.



- PHÁ...
Lục Thiếu Du nói với cây đao màu vàng.



Người Thiên La minh ở đây nhất định phát hiện nơi này có bảo vật, về phần người Thiên La minh biết là bảo vật gì, Lục Thiếu Du hiện tại cũng không suy đoán, nhưng có thể khẳng định là người Thiên La minh muốn đạt được vật trong khối đá như núi kia là không dễ dàng.



- Trong tảng đá này có thổ thánh nguyên, bảo vật này không kém, chẳng lẽ ngươi buông tha?



Cây đao màu vàng nói.



Lục Thiếu Du nghe vậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tảng đá tỏa ra thổ thuộc tính khủng khiếp kia. Bảo vật như thế, Lục Thiếu Du tự nhiên không muốn buông tha, bởi vì biết thổ thánh nguyên là trọng bảo, Lục Thiếu Du mới có thể theo tới đây.



Có cây đao màu vàng ở đây, có trọng bảo nào mà hắn không phát hiện chứ.



- Phong Hành, Hải Nhược, Độc Tôn, các ngươi có ý tứ gì, mọi thứ phải có thứ tự trước sau, các ngươi muốn đoạt sao?



Vào lúc này, trong Thiên La minh, một Dạ Xoa nhất tộc cửu nguyên Hóa Hồng Đại viên mãn đỉnh phong nhìn thấy đám người Phong Hành Thiên Chủ, Hải Nhược Hồng Tôn, Vạn Độc Chí Tôn ba người, ánh mắt của hắn ngưng trọng, nhưng không quá quan tâm, trong lòng có dựa vào.



- Người gặp có phần, đây chính là trong Thương Khung bí cảnh, U Linh, chẳng lẽ Thương Khung bí cảnh là của các ngươi sao?



Vạn Độc Chí Tôn nhìn Dạ Xoa Tộc U Linh nói ra.



- Hừ, nếu người gặp có phần, vậy phải xem các ngươi có thực lực này hay không, không có thực lực thì nên đi sớm một chút.



Lão giả bao phủ trong ma khí cạnh U Linh quát Vạn Độc Chí Tôn.



- Đúng vậy, không có thực lực thì sớm cút đi.



Lời này là Lục Thiếu Du nói, ánh mắt của hắn đảo qua đám Minh Linh, nhìn Ám Quỷ tộc, Âm Linh tộc và Phệ Hồn nhất tộc, sát ý trong mắt Lục Thiếu Du bộc phát không chút che dấu.



Khi Lục Thiếu Du dứt lời, ánh mắt U Linh tập trung Lục Thiếu Du, nói:



- Tiểu tử, ngươi chính là Lục Thiếu Du sao, đây chính là Thương Khung bí cảnh, nên ít hung hăng càn quấy, nếu không bản tôn không ngại lấy mạng của ngươi!