Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4928 : Tuyệt phẩm tinh thạch thế giới

Ngày đăng: 02:38 22/04/20


Về phần tuyệt phẩm tinh thạch thế giới, nó giống như hỗn độn thánh khí, chỉ là truyền thuyết trong ba ngàn đại thế giới, về phần có hay không chẳng ai biết, dù sao chưa từng có người nhìn thấy qua. Lục Thiếu Du thậm chí đã từng nói chuyện phiếm hỏi Lục sư huynh Hoàng Phủ Minh Long, Phong Hành Thiên Chủ, ba người nói vào thời điểm cổ xưa nhìn thấy trong tay một ít viễn cổ đại năng một hai lần, đương kim thế giới đã sớm tuyệt tích rồi.



Lục Thiếu Du khiếp sợ, cây đao màu vàng tiếp tục nói với Lục Thiếu Du:



- Tuyệt phẩm tinh thạch thế giới trừ thời điểm hỗn độn hội tụ thế giới còn sót một chút khí tức hỗn độn bám vào tảng dá, trải qua vô số năm thời gian mới có thể ngưng tụ ra tuyệt phẩm tinh thạch thế giới, một khối tuyệt phẩm tinh thạch thế giới đặt trong đại gia tộc hay thế lực có thể giúp đệ tử và con cháu trong gia tộc tu luyện nhanh hơn mấy lần, đặt ở một tiểu thế giới có thể làm năng lượng thiên địa của tiểu thế giới nồng đậm sánh bằng thế giới hỗn độn.



Tiếng nói hơi chậm lại, cây đao màu vàng nói tiếp:



- Nếu dùng tuyệt phẩm tinh thạch thế giới phối hợp một kiện luyện khí bảo vật luyện chế linh khí, đủ để có thể luyện ra linh khí sánh bằng Tử Lôi Huyền Đỉnh.



................



Trong sơn mạch, không gian rung chuyển không thôi, năng lượng thiên địa rất mạnh.



Hai đội ngũ đang giằng co, trong đó một phương chính là lão Ảnh, Bà Thiên La, Lục Ngô, Phong Hành Thiên Chủ, Tử Hoàng làm chủ đội hình Thương Khung Minh.



Mà đổi thành bên kia do Minh Thương cầm đầu Thiên La minh, vào lúc này trong Minh Thương còn có hai đại hán trung niên, ba người ba cổ khí thế không dưới Minh Thương, đều là cường giả Thánh Hồng Cảnh.



Lúc này đại chiến hết sức căng thẳng, nhưng mà song phương lại có cố kỵ.



- Sư huynh yên tâm đi, có ta ở đây, ai dám động tới ngươi, ta chụp chết kẻ đó.



Trong đám người, Hồng Vũ nhún nhún vai, khí tức chấn động mơ hồ, thần sắc vô cùng tự tin, tươi cười nhìn qua nam tử tuấn lãng trước mặt.



Sắc mặt nam tử tuấn lãng cực kỳ lạnh lùng, khóe miệng cười tà dị, sắc mặt tái nhợt, chính là Lục gia lão Bát Lục Tượng.



Nghe Hồng Vũ nói thế, Lục Tượng mỉm cười, gặp được đội ngũ Thương Khung Minh và lão Ảnh, Tứ sư bá, tiểu Long thúc ở đây, hắn không có gì phải lo lắng.
- Ha ha, Lục Kinh Vân, ngươi là thủ hạ bại tướng mà dám mạnh mồm.



Dứt lời, Ma Hoằng phất tay, thân ảnh khôi ngô đứng trong hư không, Minh Thương và hai đại hán trung niên đi ra, lập tức đi tới trước mặt Lục Kinh Vân, khinh thường nói:



- Lúc trước ngươi bại trong tay ta, hiện tại cũng như thế.



Lục Kinh Vân nhìn qua nam tử khôi ngô lần trước đánh bại mình, lúc này khí tức lăng lệ bộc phát, sắc mặt vui vẻ, nói:



- Ma Hoằng, thất bại lần trước ta phải cảm tạ ngươi, từ cách nói nào đó, nếu không có ngươi sẽ không có ta hiện tại. Nhưng hiện tại ngươi nói những lời này, có lẽ ngươi bây giờ còn không cảm nhận được, nếu ngươi còn có cơ hội, có lẽ có một ngày sẽ hiểu lời này quá ngu xuẩn cỡ nào.



- Thực lực Kinh Vân bây giờ đối phó Ma Hoằng không có vấn đề gì chứ?



Độc Cô Ngạo Nam ngưng trọng, hỏi Lục Thiếu Du bên cạnh.



Lục Thiếu Du áo bào xanh phiêu đãng, không có chút nào ngăn cản Lục Kinh Vân ý tứ, nghe Độc Cô Ngạo Nam lời nói, mỉm cười, nói nhỏ:



- Nghĩa phụ yên tâm đi, Kinh Vân đã mở tâm kết, ngay sau tâm tình sẽ tiến bộ rất nhiều.



- Đương nhiên, Kinh Vân sư huynh thật sự đủ sức chụp chết gia hỏa Thiên Ma Tộc rồi.



Ánh mắt Hồng Vũ vẫn nhìn về phía trước, nói với Độc Cô Ngạo Nam, thực lực Kinh Vân sư huynh thế nào hắn hiểu rõ, tên gia hỏa Thiên Ma Tộc kia không phải đối thủ của hắn.



Ánh mắt Ma Hoằng nhìn thẳng vào Lục Kinh Vân, Lục Kinh Vân nói câu này làm hắn rất khó chịu, tăng thêm Lục Tượng cướp bảo vật của hắn, trước mặt nhiều cường giả Thiên La minh như vậy, danh vọng của hắn bị đả kích rất lớn, giờ phút này hắn càng tính toán tất cả sổ sách lên đầu Lục Kinh Vân, ma khí chấn động rất mạnh, quát:



- Tiểu tử chớ có càn rỡ, ta muốn xem ngươi ở trong Hồng Hoang Điện đạt được chỗ tốt gì, bại tướng dưới tay, vẫn chỉ là bại tướng mà thôi.