Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4966 : Lại xuất phát

Ngày đăng: 02:38 22/04/20


Sáng sớm hôm sau, trong Phi Linh Môn, Lục Thiếu Du cáo biệt mọi người, trong ánh mắt lưu luyến của Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh, Lục Kinh Vân, La Lan thị, Độc Cô Ngạo Nam, Lục Lộ nhìn theo, cùng tiểu Long hóa thành hào quang rời đi.



- Lão đại bây giờ đi đâu?



Trong khe hở không gian mênh mông, tiểu Long cùng Lục Thiếu Du xuyên qua hư không, không gian loạn lưu trong đây không thể ảnh hưởng hai người.



Lục Thiếu Du nói:



- Chúng ta đi Tuyên Cổ Điện một chuyến, sau đó mới có quyết định.



- Lão đại, chúng ta lần này đi lên, ngay cả Hồng Vũ cùng Kinh Vân cũng không mang theo, thực lực của bọn họ hiện tại rất mạnh.



Ánh mắt Tiểu Long nghi hoặc, đến bây giờ cũng không quá rõ Sở lão đại đánh chú ý gì, nhưng mà có huyết khế cho nên tiểu Long có thể cảm giác được, lúc này lão đại định làm đại sự.



- Hồng Vũ cùng Kinh Vân không kém, không phải nhiều người mới tốt, bọn họ nên ở lại thế giới Linh Vũ tu luyện thì tốt hơn.



Lục Thiếu Du nói.



- Bất kể như thế nào, ta và lão đại đi là được, chỉ cần không gặp Hư Vô Cảnh, cũng không đáng sợ.



Tiểu Long cười nói, rất lâu rồi hắn mới lưu lạc với lão đại, giờ phút này trong lòng sinh ra tâm tình phấn khởi.



- Hư Vô Cảnh, sớm muộn gì có ngày chúng ta sẽ đạt tới.



Ánh mắt Lục Thiếu Du kiên nghị, lập tức nói:




Dứt lời, tiểu Long thu liễm tươi cười, ngưng trọng nói:



- Nhưng mà lão đại, ta đoán đám cường giả ra khỏi Bất Chu sơn đến nay vẫn bế quan khôi phục, bị phong ấn trong Bất Chu sơn vô số năm, bọn họ nhất định cực kỳ suy yếu, sẽ không dễ dàng đi ra, huống chi chúng ta dường như cũng chỉ có thể đối phó người của Thiên La minh bên kia, bọn họ không đi ra, chúng ta không thể đi vào, nếu bị thế giới hỗn độn chi chủ ra tay, vậy cực kỳ phiền toái.



- Bọn họ cực kỳ suy yếu, chúng ta mới dễ đối phó, thế giới hỗn độn của Thiên La minh tự nhiên là không thể đi, nhưng không có nghĩa cường giả viễn cổ không thể đến.



Lục Thiếu Du mỉm cười, trong nội tâm đã có ý định....



Thương Khung chiến trường, mấy năm trước thương khung bí cảnh sụp đổ biến mất, Thương Khung chiến trường cũng bị trùng kích thật lớn, bao nhiêu năm qua, Thiên La minh cùng Thương Khung Minh giằng co công kích trong Thương Khung chiến trường, từ lâu đã chấm dứt, song phương đã thu quân đội trở về, chỉ có một chút tiểu đội ngũ du đãng trong Thương Khung chiến trường, đồn đãi thương khung bí cảnh sụp đổ có người tìm được không ít viễn cổ linh khí cùng linh dược, bảo vật, đây là những đội ngũ tầm bảo.



Trong Thương Khung chiến trường vốn hoang vu thê lương, giờ phút này đã khôi phục không ít sinh cơ, đồn đãi Thương Khung chiến trường vốn là đại lục nguyên thủy trước cả khi ba ngàn đại thế giới ra đời, đại lục không thuộc về thế giới nào, không có bất kỳ người nào có thể khống chế, bởi vậy đại chiến lúc trước cũng chọn ở đây.



Trong sơn mạch bao la, tuy khôi phục sinh cơ, nhưng mà hơi có vẻ tiêu điều, không trung bốn phía thỉnh thoảng mới có sinh linh.



- Hai người các ngươi đứng lại, giao nhẫn trữ vật ra, bằng không chết!



Lúc này trên bình nguyên có không dưới năm trăm người vây quanh thanh niên áo xanh và áo vàng vào trong, nhìn qua nhẫn trữ vật trong tay hai thanh niên này, ánh mắt đầy tham lam.



- Cút, xem các ngươi là Nhân tộc cùng Thú tộc, lúc này ta tha các ngươi.



Thanh niên áo bào vàng run lên, khí tức uy nghiêm và tôn quý bùng phát, ánh mắt thâm thúy làm người ta phải thần phục.



- Khẩu khí vẫn còn rất lớn, trong Thương Khung chiến trường này chưa có kẻ nào dám nói với ta như vậy.