Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4983 : Giới hạn Hư Vô

Ngày đăng: 02:38 22/04/20


Trong hậu sơn Phi Linh Môn bình tĩnh, sáng sớm, mây mù dày đặc trầm thấp đè nặng mặt đất, cây rừng che trời cũng dần trở nên hoang trọc, những đại thụ chọc trời tối tăm phiền muộn đứng đấy, thời gian cuối mùa thu, tăng thêm năng lượng Thiên Địa trên Linh Vũ đại lục gần đây có chút suy yếu nên mọi thứ đều cực kỳ tiêu điều.



"Oanh! "



Bỗng dưng, sáng sớm bình tĩnh, Thiên Địa cũng theo đó rung động kịch liệt, lập tức hai cổ năng lượng mênh mông gào thét mà lên, hai đạo cầu vồng từ phía sau hậu sơn Phi Linh Môn phóng lên trời, lập tức hóa thành một Hỏa Viêm Cự Nhân lam sắc khổng lồ và một đầu Kim sắc Cự Long.



"NGAO! "



Khí tức nóng bỏng âm hàn ngập trời, Long ngâm gào thét rung trời, quanh thân kim sắc hỏa diễm lan tràn, khiến không gian phải vặn vẹo lộ ra gợn sóng không gian đen kịt, uy thế kinh người khuếch tán khiến cả Thiên Địa đều rung động kịch liệt.



"Ầm ầm! "



Hai cổ khí tức kinh khủng vắt ngang trời cao, toàn bộ đại lục gió nổi mây phun, Cổ Vực, Tổ Yêu Lâm, Linh Hoàng Nhai, Đông Hải, nơi nào cũng nổ vang.



"Sưu sưu! "



Trên Linh Vũ đại lục, trong Phi Linh Môn, từng đạo thân ảnh cường hãn lướt hướng giữa không trung, khuôn mặt tràn đầy vẻ mong chờ.



Trên không trung, Hỏa Viêm Cự Nhân lam sắc thu liễm hóa thành một thanh niên áo lam, lúc hai mắt mở ra, trong mắt bắn ra một dải thất luyện lam sắc, một cỗ khí tức nóng bỏng Man Hoang Viễn Cổ chấn động, thật lâu sau mới từ từ thu liễm.



Kim sắc Cự Long chiếm giữ giữa không trung cũng lập tức hóa thành một thanh niên mặc kim bào, hai mắt mở ra, một mắt hư ảnh Thanh Long hiển hiện, trong mắt kia thì hư ảnh Huyền Vũ chiếm giữ, cực kỳ huyền ảo kinh người, uy áp bàng bạc khiến người hãi hùng khiếp vía, Vạn Thú phủ phục.



Giữa không trung hai người đối mặt nhau, đều lộ ra chút mỉm cười, từ khí tức trên thân mà xem, thời gian gần sáu ngàn năm trong Thiên Trụ Giới, hai người đã có tiến bộ cực lớn



- Hai người thật mạnh, chẳng lẽ đã đến Hư Vô chi cảnh rồi sao?
- Thời gian trăm năm đã đến, sư phụ lão nhân gia ông ta có tin tức gì truyền đến không?



Mọi người nghe vậy, khuôn mặt đều ngưng lại, Lão Ảnh lắc đầu, nói:



- Sư phụ có lẽ một mực đang bế quan, không có tin tức gì.



- Tất cả mọi người chú ý, bọn hắn đã tới rồi.



Ngay khi lời Lão Ảnh vừa dứt, một giọng nói từ bên ngoài từ từ truyền đến, rơi thẳng vào trong tay bọn người Lục Thiếu Du.



- Sư phụ.



Đám người Hư Thiên Thánh Cô, Lão Ảnh, Hậu Khánh Lâm, Hoàng Phủ Minh Long đều run lên, từng đạo thân ảnh lập tức biến mất trong thạch thất.



Trên mặt biển mênh mông trời nước tương liên, Vụ Tinh đại điện xuyên thẳng phía chân trời, thế như Thương Long ngẩng đầu, phía trên trời xanh, ngôi sao rậm rạp, khí tức thê lương mà Viễn Cổ vô thanh vô tức quanh quẩn khắp trời đất.



Giờ phút này, một thân ảnh cao gầy đặt chân trên đỉnh điện, ngẩng đầu có chút ngưỡng mộ ngôi sao xoay tròn trên trời cao, khí tức cổ xưa từ từ lan tràn, phảng phất như là tồn tại duy nhất trong hư không này, như bàn thạch không thể rung chuyển được vậy.



- Đệ tử bái kiến sư phụ.



Từng đạo thân ảnh xuất hiện trên Vụ Tinh đại điện, một cỗ khí tức mênh mông chấn động. Đúng là bọn người Hư Thiên Thánh Cô, Nhược Linh Thánh Nữ, Đạm Niệm, Hoàng Phủ Minh Long, Lão Ảnh Hòa Tử Vi Thần Nữ, Lục Thiểu Du.



- Tất cả miễn lễ đi.