Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 5011 : Thánh chủng 1

Ngày đăng: 02:39 22/04/20


Ầm ầm.



Bất Tử Bất Diệt Thiên Thần thể khổng lồ của Lục Thiếu Du từ trên không trung rơi xuống, cuối cùng lại rơi vào Vân Dương Tông ở giữa đại lục Linh vũ, Bất Tử Bất Diệt Thiên Thần thể khổng lồ đáp xuống quảng trường to lớn trong Vân Dương Tông, khiến cho mặt đất rung chuyển, từng tảng đá lớn trên núi rơi xuống, từng tòa đại điện khổng lồ đều bị thân hình khổng lồ của hắn đụng làm hóa thành tro tàn.



- Lục sư thúc tổ hàng lâm.



- Đó là Lục sư thúc tổ, người làm sao vậy? Tại sao trên người lại không có bất kỳ một chút khí tức nào?



Một mảng lớn sơn mạch sau khi thân hình khổng lồ kia rơi xuống, vô số khe nứt giống như vực sâu lan tràn ra chung quanh. Thậm chí ngay cả độ cao so với mặt biển cũng bị hạ thấp xuống hơn không ít, giống như cả sơn mạch bị chìm xuống, hoảng sợ kinh hồn, vô số đệ tử Vân Dương Tông ở phía xa nhìn thấy một màn này không khỏi kinh hãi, cảnh tượng này giống như thiên thần hàng lâm Vân Dương Tông.



Thân hình khổng lồ kia đặt chân xuống dưới mặt đất giống như một thiên thần đứng sừng sững trong thiên địa, đủ để khiến cho mọi người từ xa cũng có thể nhìn thấy được. Lúc này thân hình khổng lồ kia chính là tồn tại hùng vĩ nhất trong thiên địa này.



Thần Linh Thánh Vương nhìn về phía xa, nhìn thấy Lục Thiếu Du không ngờ lại đáp xuống đất, tinh mang trong mắt bắt đầu chấn động, có chút bất an không có cách nào che dấu, loại bất an này tới từ chỗ nào ngay cả bản thân hắn cũng không nói rõ ràng, đây cảm giác bất an như có như không mà hắn vừa mới cảm giác ra được mà thôi.



Thậm chí Thần Linh Thánh Vương rất rõ, nếu không phải chạm vào một tia Tử Mông cảnh, có lẽ lúc này hắn cũng khó mà cảm nhận được cảm giác bất an như có như không kia.



Sưu.



Đế Phách Thiên khẽ ngẩng đầu, khí tức lần nữa chấn động, hai con mắt thâm thúy nhìn về phía Thần Linh Thánh Vương, khí tức đã sớm tập trung vào hắn.




Đại trận cổ trưa trên trời xanh giống như có diện tích vô cùng vô tận, chính thức được coi là che khuất bầu trời, uy áp từ trong đại trận lan tràn ra khiến cho vô số Hư Vô cảnh, Thánh Hồng chi cảnh trên bầu trời cùng với Hóa Hồng cảnh liên tiếp chật vật hạ xuống phía dưới, căn bản không có cách nào đặt chân lên trên không trung nửa bước.



- Mạnh, quá mạnh mẽ.



Nhìn đại trận đáng sợ tràn ngập quang mang rực rỡ che khuất bầu trời kia, đám người chật vật hạ xuống mặt đất hít sâu một ngụ khí lạnh.



- Đại trận này cũng không kém, xem ra đây cũng có thể chính là thủ đoạn cuối cùng mà các ngươi chuẩn bị. Rốt cuộc cũng chịu lấy ra sao? Thế nhưng sợ rằng cũng khó mà làm gì được ta. Các ngươi căn bản không biết thực lực của người chạm vào Tử Mông cảnh mạnh mẽ tới bao nhiêu. Các ngươi không trói được ta đâu.



Thần Linh Thánh VƯơng nhìn đại trận cổ xưa chung quanh rồi cười lạnh nói một tiếng.



- Thần Linh Thánh Vương, ngươi cho rằng lúc trước ta và Đông Hoàng Thái Huyền không phòng bị ngày hom nay sao? Lúc trước ta và Đông Hoàng Thái Huyền liên thủ luyện chế ra một kiện thánh trận, bên trong thánh trận này còn có một đạo thánh chủng của Đông Hoàng Thái Huyền, đó là bởi vì chúng ta đềphòng có ngày hôm nay. Trong Hỗn Độn thiên thế giới, có thánh chủng do Đông Hoàng Thái Huyền lưu lại, coi như ngươi chạm vào Tử Mông cảnh sợ rằng cũng khó có thể thoát khỏi Thiên Cổ Thiên Thế Khốn Thần trận.



Âm thanh của Đế Phách Thiên truyền ra, đồng thời bỗng nhiên phất tay một cái, trường bào tung bay.



Oanh.



Ống tay áo Đế Phách Thiên quét qua một cái, bỗng nhiên, trong Linh Vũ thế giới, trên một khối đại lục bao la trong hải vực rộng lớn của Cổ vực, đại điện giống như cự long ngẩng đầu xuyên thủng tới tận chân trời kia đột nhiên run rẩy, mây mù bao phủ bên trên nhộn nhạo rồ khuếch tán. Mấy ngôi sao lắc lư, tựa như vật đổi sao dời, khí tức thê lương mà cổ xưa tự nhiên tuôn ra, cả hải vực sóng gió ngập trời, sóng nước cao chừng hơn ngàn trượng xuất hiện.