Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 5014 : Hỗn Độn Tử Mông 1
Ngày đăng: 02:39 22/04/20
Ken két.
Vụ Tinh đại điện khổng lồ kia rốt cuộc cũng không có cách nào chịu được năng lượng va chạm kinh khủng kia mà bắt đầu rạn nứt, sau đó nứt vỡ từng khúc, liên tiếp lan tràn tới hai chân của Đế Phách Thiên.
Phụt.
Đế Phách Thiên phun ra máu tươi, thân ảnh bá đạo từ trên Vụ Tinh đại điện bị đánh bay ra.
- Ha ha, Đế Phách Thiên, ngày hôm nay ta sẽ giải quyết ngươi trước.
Sau khi thân hình Đế Phách Thị bị đánh bay đụng nát một mảng không gian, Thần Linh Thánh Vương cười lạnh, thân hình khổng lồ bước ra một bước...
Oanh.
Bỗng nhiên trời xanh tự dưng run lên, lần run lên này khiến cho hàng ức vạn sinh linh đều cảm thấy linh hồn run rẩy, thân hình cũng tự nhiên run rẩy khó hiểu.
Thần Linh Thánh Vương bước một bước kéo dài qua không gian, thế nhưng chân vừa mới bước ra lại đột nhiên dừng bước, mà cùng lúc này ánh Thần Linh Thánh Vương bỗng nhiên nhìn xuống phía dưới.
Trên bầu trời, cơ hồ tất cả cường giả Linh Vũ giới đều phát hiện ra nơi phát ra rung động kia, từng ánh mắt lập tức nhìn về phía sơn mạch của Vân Dương Tông, nguồn cơn của lần rung rung này chính là tới từ thân hình cực lớn đang đứng sừng sững trên sơn mạch của Vân Dương Tông.
Từng ánh mắt nhìn chăm chú vào, đạo thân ảnh này đã qua một năm vẫn đứng im lặng, đây là lần đầu tiên truyền ra chấn động. Cơ hồ tất cả mọi người đều cảm giác được thân hình khổng lồ này giống như là một đầu mãnh hổ ngủ say đang muốn thức tỉnh, khí tức càng tương liên với thiên địa.
Tất cả biến mất không thấy gì nữa, giống như sơn mạch, mặt đất, không gian giống như chưa từng tồn tại, vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa.
- Các đệ tử mau lui lại, nhanh.
Vân Khiếu Thiên hét lớn, mệnh lệnh toàn bộ đệ tử Vân Dương Tông dùng tốc độ nhanh nhất lui lại, cường giả Vân Dương Tông cũng lập tức bảo hộ những đệ tử thực lực thấp một ít lui ra.
Vân Dương Tông bao la mênh mông, không biết truyền thừa đã bao nhiêu tuế nguyệt trong khoảng thời gian ngắn biến mất không thấy gì nữa, tất cả hóa thành biển sương mù màu tím.
Biển sương mù màu tím bao la tương liên với trời xanh, tử khí ngập trời, giống như một cái biển hỗn độn, chỉ có một đạo thân ảnh kia là vẫn hai mắt nhắm chặt đứng sừng sững bên trong, khí tức mênh mông chấn động trên người lan tràn ra.
- Đây là...
Đế Phách Thiên ổn định thân hình, từ phía xa nhìn vào biển hỗn độn mênh mông kia, trong đôi mắt thâm thúy lúc này cũng hiện lên vẻ rung động. Khí tức từ bên trên đó tràn ra khiến cho hắn cũng bị thiên uy bao phủ.
Trong biển hỗn độn, tựa như hỗn độn hồng hoang, tử khí ngập trời, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, hoảng sợ nhìn vào, hai mắt đang nhắm chặt trên thân hình khổng lồ đứng sừng sững đã một năm kia rốt cuộc cũng từ từ mở ra, hai mắt một trắng một đen, âm dương luân chuyển, giống như ngày đêm giao hòa, quang mang từ từ lan tràn ra, quang mang chấn độngb ực này lan tràn giống như đột nhiên có uy áp mới xuất hiện, uy áp như vậy vượt qua tất cả uy áp, mà ngay cả chủ nhân của những thế giới hỗn độn kia ở dưới cỗ uy áp này lập tức cảm thấy chân mềm đi.
Phịch phịch.
Uy áp khủng bố này hàng lâm, dưới chủ nhân thế giới hỗn độn, cho dù là cường giả Hư Vô cảnh cũng không có cách nào liên tiếp chống lại được cỗ uy áp đáng sợ kia, liên tiếp phủ phục trên mặt đất, không thể chống cự.