Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 487 : Uy lực khủng bố

Ngày đăng: 01:45 22/04/20


Phong cảnh hiệp cốc thay đổi khiến người thoải mái hơn. Hiệp cốc âm u tạo thành bức tranh thiên nhiên đẹp tuyệt hút hồn người, khuyết điểm duy nhất là bầu trời xám xịt.



Thúy Ngọc khẽ nói:



- Hiếm khi có lúc nào ngươi không tu luyện.



Lục Thiếu Du mỉm cười nói:



- Thì cũng cần nghỉ ngơi một lúc.



Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm phương xa bên dưới thác nước, chỗ cung điện cổ xưa toát ra khí tức xa xưa tang thương. Trong lòng Lục Thiếu Du luôn suy nghĩ một điều, khi nào thì Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh mới xuất quan?



Thúy Ngọc đầy ẩn ý nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:



- Sắp tới ngày ra ngoài rồi, thoáng chốc đã qua nửa năm.



Lục Thiếu Du cười tủm tỉm:



- Đúng rồi, sắp qua nửa năm.



Nửa năm trôi qua thật nhanh.



Thúy Ngọc cúi đầu nhìn thác nước đổ ào ào bên dưới, khẽ nói:



- Sau khi trở lại Vân Dương tông rất có thể ta sẽ rời đi ngay.



Lục Thiếu Du hỏi tới:



- Rời khỏi Vân Dương tông? Nàng định trở về trấn Thanh Vân?



Thúy Ngọc nói:



- Không, là đi một nơi thật xa, có lẽ sau này khó thể đi ra ngoài.



Lục Thiếu Du không biết nên nói cái gì, ậm ừ:



- À.




Bên ngoài bóng sáng tinh khiết, trong không gian gợn sóng lăn tăn, uy thế khiếp người lan tràn.



- Grao!



Trong hiệp cốc muôn thú cùng gầm rống, khí tức uy hiếp to lớn, vạn thú run rẩy. Hiện tại chỉ có Tiểu Long là đối kháng lại uy thế cường đại này được.



Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm thân hình khổng lồ trên bầu trời của Cửu Vĩ Yêu Hồ, hắn cảm nhận khí tức uy hiếp kinh người kia. Bản thể Bạch Linh trắng tinh, thân mình tỏa ánh sáng nhạt, khí tức uy hiếp làm không gian cũng bị vặn vẹo, khí thế đáng sợ khiếp hồn.



Lúc này bản thể Bạch Linh, thân hình Cửu Vĩ Yêu Hồ to lớn há mồm rống to:



- Grao!



Những sợi lông trắng tinh mềm mại thoáng chốc dựng đứng, kình phong vô tận khuếch tán tuôn ra từ người Cửu Vĩ Yêu Hồ làm cả không gian dao động kịch liệt.



Tiếng gầm như sói tru, trầm thấp mà sắc nhọn tựa như có thể xé rách không gian.



Sóng âm dao động thật lâu không tán đi. Phía xa, Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc biến sắc mặt hoàn toàn, màng tai đau nhức. Thanh âm như xuyên thủng linh hồn khiến hai người kinh sợ vội vã vận công đối kháng.



Khi thanh âm sắc nhọn xuyên thấu không khí biến mất, Lục Thiếu Du và Thúy Ngọc chảy mồ hôi lạnh ròng ròng. Trên bầu trời, thân hình Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ thu về ánh sáng biến ra hình người.



Ánh sáng tan biến, khí thế thu về. Trong ánh mắt ngạc nhiên của Lục Thiếu Du, Cửu Vĩ Yêu Hồ khổng lồ biến thành thân hình quyến rũ đến tột đỉnh.



Thân hình đó yểu điệu vô song, khuôn mặt tuyệt trần lại tăng khí chất yêu diễm quyến rũ, loại ma mị không dâm đãng mà phong tình vô vàn.



- Sao có thể như vậy? Chẳng phải chỉ có yêu thú thất giai mới biến ra hình người sao?



Bóng sáng trên bầu trời tán đi hết, thân hình quyến rũ rõ ràng đập vào mắt Lục Thiếu Du.



Đó là bóng dáng yêu kiều hoàn chỉnh, không còn kiểu nửa người nửa hồ như trước kia. Thân hình ấy quyến rũ, yêu diễm, lạnh băng rồi lại đẹp tuyệt, làm cả thiên địa rung động.



Thân hình trên bầu trời rạch pahs hư không xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc:



- Các ngươi xem giúp ta bộ dạng bây giờ của ta có được không?



Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên. Cái gì là họa thủy? Chính là đây. Trong kiếp trước của Lục Thiếu Du có người nói hồ yêu cực kỳ xinh đẹp, họa quốc ương dân, hắn không tin, hiện tại thì tin sái cổ. Nữ nhân trước mắt thật đẹp, quyến rũ động lòng người, đẹp kinh tâm động phách. Trong xinh đẹp có sự lạnh lùng ngăn cách người ngàn dặm, lạnh lùng lười biếng, lạnh uy nghiêm, tất cả tụ tập vào một người.