Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 499 : Một chiêu đánh bại (1)
Ngày đăng: 01:45 22/04/20
̣t chiêu đánh bại. (1)
Trong nháy mắt tốc độ của Phi Ưng Lăng Phong tăng thêm, toàn thân giống như được bao phủ bởi một vòng xoáy, lấy một tốc độ quỷ dị không gì sánh được xẹt qua trên võ đài, thân ảnh dường như cũng biến mất trong không gina.
Trong mọi người lúc này cũng chỉ có một bộ phận nhỏ mới có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh như ẩn như hiện. Tàn ảnh này thay đổi phương vị thất thường, vô cùng khó nắm bắt, người thực lực thấp lúc này chỉ có thể thấy được một dòng xoáy giữa đài mà thôi.
- Thật nhanh.
Lục Thiếu Du lúc này cũng kinh ngạc. Phi Ưng Lăng Phong này không ngờ lại tu luyện Phù Quang Lược Ảnh tới trình độ này rồi. Ánh mắt hắn khẽ biến đổi, chân khí dưới chân bạo phát, đột nhiên quanh thân cũng được bao phủ bởi một dòng xoáy khổng lồ.
- Trời, tiểu tặc này không ngờ cũng tu luyện Phù Quang Lược Ảnh tới mức đó rồi.
Trên khán đài, Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng mờ mịt, Phù Quang Lược Ảnh nàng cũng tu luyện qua, tự nhiên biết được sự kinh khủng khi tu luyện tới bước này, ngay cả chính nàng hiện tại cũng không tu luyện được tới bước này.
- Một chuyến đi mật địa đã trở thành cường giả a.
Trên khán đài, Đại hộ pháp khẽ than nói.
Sưu Sưu.
Hai dòng xoáy va chạm với nhau, tốc độ trở nên nhanh hơn. Bên ngoài võ đài, toàn bộ được bao phủ dưới dòng xoáy, kình phong tàn sát bữa bãi, trên võ đài lúc này giống như bị một cơn cuồng phong bao phủ, quần áo mọi người tung bay, giống như đang đứng trước một cơn gió vậy.
- Lục Thiếu Du, quả thực ngươi khiến cho ta vô cùng kinh ngạc, để xem lần này ngươi trốn thế nào.
Trong dòng xoáy, phát ra tiếng gió thổi ô ô, dòng xoáy điên cuồng xoay tròn, giống như một cơn lốc xoáy, dòng xoáy khổng lồ đột nhiên co rút lại chừng một trăm thước, giống như một đạo quang trụ chọc thẳng tận trời.
Lục Thiếu Du nhíu mày, giống như trong tưởng tượng của hắn, lúc này bằng vào tu vi Vũ Phách cửu trọng hắn hoàn toàn có thể chống lại Vũ Tướng nhị trọng.
- Lục Thiếu Du, ta thua.
Nhìn thân ảnh trước mặt tay áo Phi Ưng Lăng Phong run lên, nhẹ nhàng phẩy bụi trên nguồi mình, dáng vẻ vô cùng tiêu sái. Hắn ngẩng đầu lên nói với Lục Thiếu Du:
- Thực lực của ngươi trên ta, đánh tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao đi nữa ngươi vẫn trên ta. Chỉ là ngươi muốn thắng ta cũng không quá dễ dàng. Thế nhưng ta lại làm ngươi tiêu hao khá nhiều, tiện nghi cho tiểu tử Long Tam kia rồi.
- Phi Ưng không ngờ lại chịu thua.
Mọi người lúc này vô cùng kinh ngạc, một màn vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy. Dưới một chiêu Phi Ưng Lăng Phong đã rơi xuống hạ phong, bị áp chế tuyệt đối.
- Không sai, ta muốn thắng ngươi cũng không dễ dàng.
Lục Thiếu Du mỉm cười, Phi Ưng Lăng Phong này nói không sai, hắn mỉm cười nói tiếp:
- Nhưng nếu như đánh nhau sinh tử mà nói, muốn thắng ngươi rất dễ.
Nhìn Lục Thiếu Du, Phi Ưng Lăng Phong không nói gì. Hắn cũng biết, Lục Thiếu Du không phải là kẻ chỉ biết mạnh miệng, nếu không có thực lực kia hắn cũng không dám nói như vậy. Nghiêng người một cái, Phi Ưng Lăng Phong nói với Phách Đao Long Tam:
- Long Tam, ngươi còn không mau lên.
Nói xong, thân ảnh Phi Ưng Lăng Phong trong nháy mắt rút lui, vô cùng tiêu sái rơi vào khán đài, cũng không vì thua trận mà tâm tình bị ảnh hưởng.