Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 569 : Con bài chưa lật cuối cùng (2)

Ngày đăng: 01:46 22/04/20


̀i chưa lật cuối cùng. (2)



Đối phương bắt đầu tấn công, trong lúc đó Lục Thiếu Du bắt đầu có động tác, một thanh âm nhỏ nhẹ từ trong miệng hắn truyền ra:



- Chỉ có như vậy thôi sao.



Trong nháy mắt chân khí dưới chân Lục Thiếu Du hóa thành vòng xoáy, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ. Phù Quang Lược Ảnh phối hợp với phong thuộc tính, tốc độ quả thực như quỷ mị.



Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du không ngờ lại từ trong không gian bị trảo ấn bao phủ thoát ra bên ngoài. Trảo ấn đánh xuống võ đài khiến cho vô số đất đá trên bề mặt võ đài văng lên cao, lực lượng cuồng bạo tỏa ra chung quanh.



- Phù Quang Lược Ảnh của Vân Dương Tông quả thực quá nhanh.



Nhìn thấy Lục Thiếu Du không ngờ tránh được một chiêu này, chúng cường giả cũng có chút ngoài ý muốn, tốc độ này quá nhanh.



Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng ánh mắt lại càng thêm ngưng trọng. Không nghĩ tới Lục Thiếu Du lại tu luyện Phù Quang Lược Ảnh tới tình trạng này rồi. Thế nhưng dựa vào tốc độ này cũng không thể chống lại Lăng Thanh kia, dù sao đối phương cũng là Vũ Suất.



Sưu.



Sắc mặt thanh niên gầy gò kia trầm xuống, dường như đối với tốc độ mà Lục Thiếu Du biểu hiện có chút kinh ngạc. Thân thể ở giữa không trung lập tức tạo thành một đạo quang mang bắn thẳng xuống.



Lúc này Lục Thiếu Du cũng đang tạo thành những đạo tàn ảnh trển võ đài, không ngừng di chuyển né tránh.




Thủ ấn không ngừng biến hóa, linh lực trong đầu lại được rót vào. Trong tay hắn lúc này quang mang bảy màu lần thứ hai xuất hiện, linh hồn lực vô hình trong đầu lặng lẽ ngưng tụ rồi dung hợp với quang mang bảy màu.



Lúc này trong cơ thể Lục Thiếu Du, chân khí cuồn cuộn không dứt, năng lượng khổng lồ do yêu đan biến thành giống như cơn hồng thủy chạy trong kinh mạch của hắn, đau đớn kịch liệt đã vượt quá sức chịu đựng của Lục Thiếu Du, khóe miệng hắn chảy máu, thế nhưng vẫn cố chống chịu.



Phanh Phanh.



Trên võ đài, từng đạo công kích không ngừng xuất hiện, công kích sắc bén của thanh niên gầy gò kia không ngừng đánh vào mặt đất khiến cho võ đài lúc này tràn ngập bụi bặm.



Trong ánh mắt của mọi người lúc này thân ảnh Lục Thiếu Du như quỷ dị không ngừng chạy trốn trong nguy hiểm, dưới công kích sắc bén của thanh niên gầy gò cũng chỉ có thể miễn cưỡng dùng tốc độ chống lại.



Tuy rằng Lục Thiếu Du chật vật không tốt, thế nhưng tốc độ lại khiến cho mọi người thán phục, tốc độ như vậy quá mức kinh khủng.



Chỉ là lúc này, khổ cực bao nhiêu chỉ có mình Lục Thiếu Du biết, tình huống của hắn lúc này càng lúc càng không xong.



Lục Thiếu Du hiểu rõ, tuy rằng công kích của Lăng Thanh hắn có thể tránh né được thế nhưng chỉ bằng dư ba của lực lượng mỗi lần hung hăng đánh vào trên người hắn cũng khiến cho hắn bị thương nặng thêm, quang mang trên Thanh Linh Khải Giáp càng ngày càng mờ dần.



Lục Thiếu Du cắn răng chịu đựng đau nhức trong cơ thể, khống chế năng lượng mười khỏa yêu đan biến thành, chân khí trong cơ thể, linh lực, ba cỗ lực lượng gian nan dung hợp, quang mang bảy màu chậm rãi ngưng tụ.



Mà ba cỗ lực lượng dung hợp này, đặc biệt là năng lượng do mười khỏa yêu đan biến thành, năng lượng khổng lồ không ngừng chạy loạn trong cơ thể Lục Thiếu Du, lại thêm chân khí trong cơ thể, khiến cho lục phủ ngũ tạng trong cơ thể Lục Thiếu Du lúc này chấn động liên tục.