Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 60 : Một trăm lẻ tám viên Quán Đính Đan
Ngày đăng: 01:39 22/04/20
- Tam đệ muội, chuyện này ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, Lục gia ta đã đáp ứng ngươi, nhưng đó là chuyện lão gia tử đồng ý, nếu ngươi có ý kiến thì đi tìm lão gia tử mà bàn, về phần khác, chúng ta đã quyết định, dù cho giằng co với Triệu gia thì chuyện này cũng không sửa đổi, hy vọng ngươi có thể tự hiểu.
Lục Đông nói ra.
- Tốt cho Lục gia, tốt lắm.
Triệu Tuệ giận dữ, nhưng cũng không thể làm gì, nàng có một tay bị lão gia tử bắt được, lúc trước nàng hạ thủ trên người Lục Thiếu Du cho nên hiện tại cũng không thể nói thêm cái gì.
- Đệ muội, vậy là được rồi, cho dù La Lan ngang hàng cùng ngươi thì thế nào, nàng vẫn là một nha hoàn thôi.
Lục Nam nói nhỏ.
- Hừ.
Triệu Tuệ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lục Trung đâu rồi, hắn nói như thế nào, vì cái gì xuất quan cũng không tới gặp ta.
- Tam đệ đã bế quan lần nữa.
Lục Đông nói nhỏ.
Thần sắc Triệu Tuệ cực độ khó nhìn, lập tức nhìn chằm chằm vào mọi người trong đại sảnh, vì kế hoạch trong tộc nên nàng phải nhịn, hiện tại còn không phải lúc trở mặt với Lục gia.
- Hừ.
Triệu Tuệ hừ lạnh lần nữa, lập tức nói:
Nói như vậy, cho dù là linh giả cấp độ Linh Phách luyện chế đan dược nhị phẩm cũng khó có thể làm được một bước này, mà Lục Thiếu Du hiện tại chỉ là Linh Sĩ đã làm tới bước này, điểm này trừ thiên phú thật tốt ra, linh hồn lực cũng vượt xa người khác.
Sưu sưu...
Tiểu Long leo ra khỏi áo Lục Thiếu Du, nhìn chằm chằm vào Quán Đính Đan trong tay Lục Thiếu Du, cái lưỡi tham lam duỗi ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một viên Quán Đính Đan.
- Tiểu Long, ta quên ngươi đói, thế nhưng mà thứ này ngươi không thể ăn.
Nhìn thấy tiểu Long, Lục Thiếu Du mới nhớ tới, tiểu Long đã tám ngày không ăn uống gì.
Xuy xuy...
Thân hình Tiểu Long giãy dụa, tham lam nhìn chằm chằm vào Quán Đính Đan trong tay Lục Thiếu Du, dường như đang nói cái gì đó.
- Ngươi nói ngươi muốn ăn Quán Đính Đan, được!
Lục Thiếu Du hỏi, liên hệ với tiểu Long trong lúc vô hình đã hiểu rõ tiểu Long muốn nói gì.
Xuy xuy...
Tiểu Long khẽ gật đầu, giãy dụa cái đuôi, nó ngửi mùi thuốc đã không nhịn được rồi, con mắt nhìn chằm chằm vào một viên Quán Đính Đan.
- Ngươi xem ra cũng đói, ngươi tham ăn thì ăn đi.
Đối với tiểu Long, Lục Thiếu Du giống như đối với thân nhân của mình vậy, một viên Quán Đính Đan cũng không có gì không nỡ.