Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 631 : Vô tự thiên thư (1)

Ngày đăng: 01:46 22/04/20


̣ Thiên Thư. (1)



- Vũ chấp sự, chúng ta cũng coi như có chút giao tình, ngươi đi đi.



Trong bầu trời, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Vũ chấp sự rồi nói.



- Không nghĩ tới Lục gia lại có cường giả như vậy, chúng ta tính sai rồi.



Vũ chấp sự cười khổ nói:



- Tiểu thư quả nhiên không nhìn lầm ngươi, Lục thiếu gia quả nhiên không đơn giản. Lần này lão hủ bị Lục thiếu gia tính kế là phải, thế nhưng lần sau ta nghĩ chúng ta sẽ trở lại, bảo vật kia của Lục gia vô cùng quan trọng, lần tiếp theo gặp mặt nói không chừng chúng ta sẽ xuất thủ với Lục gia.



- Ngươi muốn lấy bảo vật là chuyện của ngươi, đừng chọc tới ta là được, bằng không ta cũng không khách khí.



Lục Thiếu Du mỉm cười nói.



- Chúng ta đi thôi.



Vũ chấp sự nói với Lục Bắc bên cạnh.



- Mị nhi.



Lục Bắc nói với Lục Mị, lập tức Lục Mị đi tới bên người Lục Bắc.



- Đa tạ công ơn dưỡng dục của nghĩa phụ.



Nhìn Lục Vũ, Lục Bắc kéo cánh tay Lục Mi quỳ xuống mắt đất, dập đầu ba cái với Lục Vũ.



- Hài tử này..



Lục Vũ khẽ thở dài, dường như vô cùng bất đắc dĩ.



- Gia gia.



Trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Mị lúc này có chút ướt át.



- Mị nhi, gia gia luôn coi con là tôn tử của mình, mặc kệ sau này con ở nơi nào, con đều là tôn tử của gia gia.



Trên khuôn mặt Lục Vũ hiện lên nụ cười.



- Mị nhi, chúng ta đi thôi.




- Bí pháp.



Lúc này Lục Thiếu Du cực kỳ kinh ngạc, hóa ra Lục Vũ chỉ có tu vi Vũ Suất nhị trọng, không ngờ bằng vào bí pháp lại trực tiếp đề thăng lên bốn trọng, thực lực càng cao thì thực lực tăng cường lại gấp mấy lần. Từ Vũ Suất nhị trọng tới Vũ Suất lục trọng, loại thực lực này tăng cường mấy chục lần.



- Không thể không thi triển, dù sao ta cũng đã có tuổi, vì Lục gia, ta đã sớm nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.



Lục Vũ nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du khẽ nói:



- Thiếu Du, tất cả mọi người đều nói Lục gia có bảo vật, con có tin không?



- Không có lửa thì làm sao có khói.



Lục Thiếu Du thầm nói.



Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Lục Vũ có chút ngoài ý muốn nói:



- Không sai, Lục gia ta quả thực có một kiện bảo vật, chính xác là một bảo vật kinh thiên, Lục gia ta vì kiện bảo vật này đã trằn trọc trên vạn năm, đến trấn Thanh Vân này cũng đã được hơn nghìn năm rồi.



- Bảo vật kinh thiên sao?



Lục Thiếu Du nhíu mày hỏi.



- Trung nhi, chuyện còn lại con nói với Thiếu Du đi.



Lục Vũ ho khan một chút rồi nói với Lục Trung.



Lục Trung nhìn Lục Vũ, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, nghe Lục Vũ nói vậy, hắn lập tức nói với Lục Thiếu Du:



- Thiếu Du, tổ tiên Lục gia ta lai lịch có chút phức tạp, khi trước cũng là một vị cường giả Vũ Vương.



Tổ tiên của Lục gia, Lục Thiếu Du khi trước ở trong từ đường đã nghe Lục Trung nói qua cho nên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Khi trước tổ tiên Lục gia là cường giả Vũ Vương, thế nhưng vạn năm sau Lục gia chỉ có hai Vũ Suất cũng đã không tồi rồi, bất luận một gia tộc nào cũng không có khả năng vạn năm bất diệt.



Lục Trung tiếp tục nói:



- Thiếu Du, con có biết thực lực của Linh Đế, Vũ Đế không?



- Đồn rằng Linh Đế có thể Phá Toái Hư KHông, trường sinh bất tử.



Lục Thiếu Du nói, lời đồn này tiểu hài tử ba tuổi trên đại lục Linh Vũ cũng đã nghe nói qua.